11 tháng 4, 2014

Gỗ đã xấu, Sơn lại tồi


Nguyễn Bá Chổi (Danlambao) - Tục ngữ Việt Nam có câu “tốt gỗ hơn tốt nước sơn”. Gỗ làm nên nhà nước CHXHCNCC xấu quá, coi không được chút nào nên cần phải vận dụng tới Sơn, nhưng, thiên bất dung gian, “đảng ta” lại gặp phải thứ Sơn quá tồi, chưa kể nặng mùi.

Theo dõi một số “thành tích” phát ngôn khi mang loa đi “hoà giải hoà hợp” của Nguyễn Thanh Sơn, Thứ trưởng Ngoại giao Hán Ngụy trong thời gian qua, người ta không thể không nhận ra bộ mặt ngày càng tèm lem bèm nhèm của cái gọi là Nờ Cu 36 tức Nghị Quyết 36 mà Sơn được giao phó trách nhiệm thực hiện.

Sơn hô hào kêu gọi “hoà giải hoà hợp” mà lại vu khống nạn nhân xuống đường biểu tình đòi dân chủ tự do nhân quyền cho đồng bào mình trong nước là “vì đồng tiền, có những người chỉ vì nhu cầu cuộc sống, có những người chỉ vì có một chút thu nhập thêm mà tham gia những hoạt động đó”(Sic)

Làm đến thứ trưởng ngành ngoại giao là bộ mặt của một nước xấp xỉ trăm triệu dân mà ăn nói thật là hàm hồ, thiếu giáo dục. Sơn nói mà không biết nhà nước Hán Ngụy của Sơn đang sống sót được đến hôm nay là nhờ “quà Mỹ” của những người biểu tình ấy gửi về hàng chục tỷ USD mỗi năm; Sơn có biết đem món “quà Mỹ” năm 2013 này là 18 tỷ Mỹ Kim đặt cạnh Tổng sản lượng quốc gia của nước CHXHCNCC để biết ai mới đích thực là kẻ “cần chút thu nhập thêm”.

Sơn hô hào kêu gọi “hoà giải hoà hợp” mà lại phân biệt đối xử một cách trắng trợn như vầy:“Trong chuyến đi lần này, chúng tôi cũng kế thừa truyền thống đại đoàn kết của các chuyến đi trước là mời đại diện sáu tôn giáo lớn tham dự, sẽ tổ chức các lễ cầu siêu ở đảo Trường Sa Lớn và trên đường đi cho những anh hùng liệt sĩ của Quân đội nhân dân VN đã hi sinh trong quá trình bảo vệ biển đảo. Chúng ta cũng ghi nhận sự hi sinh của những người lính VN cộng hòa trong lực lượng hải quân đã bảo vệ Hoàng Sa năm 1974.”(Sic)

Sơn gọi những anh bộ đội của đảng không được phép bắn trả lại quân Tàu, chỉ đứng phơi mình chịu trận là “anh hùng liệt sĩ”, trong khi đó lại gọi quân đội VNCH, những người đã bắn chìm tàu giặc, là “những người lính”.

Sơn hô hào kêu gọi “hoà giải hoà hợp” mà khi trả lời phỏng vấn trên truyền hình Phố Bolsa TV lại mở mồm lật lọng với những gì ông Thượng nghị sĩ Ngô Thanh Hải vừa nói trước đó với Sơn ở Canada. 



Sơn hô hào kêu gọi “hoà giải hoà hợp” mà lại tự hiếp dâm miệng Sơn thế này: “Chúng ta cũng tưởng nhớ và thương tiếc những người dân VN vô tội đã ra đi và bị chết trong cuối thập kỷ 1970, đầu thập kỷ 1980. Chúng tôi coi những thuyền nhân tử nạn là những nạn nhân chiến tranh, ra đi vì bị tuyên truyền, kích động bởi thông tin một chiều, bởi khó khăn về đời sống kinh tế và nhiều nguyên nhân khác, vậy thì hãy cầu siêu để linh hồn họ được siêu thoát trên vùng biển quê nhà..”(Sic)

Sơn “coi những thuyền nhân tử nạn là những nạn nhân chiến tranh”. Có người bảo Sơn có cái mặt của con Lợn, người mổ (keyboard) thì thấy Sơn có cái óc của nhà Trư. Thời người Việt đổ nhào ra biển đông “thà chết còn hơn sống với CS”,còn đâu nữa chiến tranh. Nạn nhân của chiến tranh là những 

“Xác người nằm trôi sông
Phơi trên ruộng đồng
Trên nóc nhà thành phố
Trên những đường quanh co.
Xác người nằm bơ vơ
Dưới mái hiên chùa
Trong giáo đường thành phố
Trên thềm nhà hoang vu.
Mùa xuân ơi xác nuôi thơm cho đất ruộng cày
Việt Nam ơi xác thêm hơi cho đất ngày mai
Đường đi tới dù chông gai
Thì quanh đây đã có người.
Xác người nằm quanh đây
Trong mưa lạnh này
Bên xác người già yếu
Có xác còn thơ ngây.
Xác nào là em tôi
Dưới hố hầm này
Trong những vùng lửa cháy
Bên những vồng ngô khoai.” (TCS- Hát cho những xác người)

Do “người anh em” gây ra, điển hình là vụ thảm sát đồng bào Huế dịp Tết Mậu Thân, năm 1968.

Sơn lu loa rằng những người vượt biển vượt biên “…ra đi vì bị tuyên truyền, kích động bởi thông tin một chiều” mà quên đi rằng dưới chế độ CS, “tuyên truyền, kích động bởi thông tin một chiều” là độc quyền của đảng.

Láo với người sống như thế, Sơn còn đểu với người chết khi cả gan nói "vậy thì hãy cầu siêu để linh hồn họ được siêu thoát trên vùng biển quê nhà”. Đúng là mồm “nam mô” mà tay cầm búa tạp đập mồ mả nạn nhân. Sơn không nhớ ai đã áp lực chính phủ các nước Nam Dương, Mã Lai đập phá bia tưởng niệm thuyền nhân bị chết trên đường vượt biển.

Bia Tưởng Niệm Thuyền Nhân đã bị phá ở Galang (ảnh nhận ngày 16/5/2005)
Những “thành tích” của ngài thứ trưởng ngoại giao nước CHXHCNCC thì nhiều vô kể, nhưng chẳng mảng nào ăn với mảnh nào, thế nên Sơn càng tô càng làm bầy hầy thêm bộ mặt vốn đã nham nhở của cái gọi là “Hoà giải Hoà hợp Dân tộc”

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét