Những người từng có kinh nghiệm về Cộng Sản, đều nhận ra rằng, mỗi khi cộng sản bị dồn vào thế kẹt, họ thường dùng phương pháp “Lùi một bước, để Tiến hai bước”. Ấy thế mà thiên hạ vẫn không sao tránh khỏi rơi vào bẫy của Cộng Sản. Trong đó kể cả bậc đại cao thủ về mưu lược chính trị là Hoa Kỳ. Không biết Hoa Kỳ có biết hay không về những thủ đoạn gian xảo này của bọn Cộng Sản ? Nhưng dù có biết, thì vì mục tiêu chiến lược dài hạn, họ vẫn cứ “thả dây dài, câu cá lớn”. Cho nên Liên Xômới bị gục ngã bởi chiến lược “chạy đua võ trang” và “dùng cộng diệt cộng” của Mỹ. Trung Cộngmới được tồn tại bởi kế hoạch cố tình vỗ béo của Mỹ để dùng trong chiến lược lâu dài hiện nay. Chính vì chiến lược dài lâu đó, nên trong nhất thời, dư luận thường cho Mỹ là một tay mơ đối với Cộng Sản. Chẳng hạn như với bọn ranh con Việt Cộng, năm 2005-2006, khi cần xin được vào Tổ Chức Mậu Dịch Thế Giới – WTO, thì Mỹ muốn gì chúng cũng chiều hết. Tự Do Tôn Giáo ư? Thả Lm Nguyễn Văn Lý, người đòi: “Tự Do Tôn Giáo hay là chết!” ra khỏi nhà tù để thành lập Đảng Thăng Tiến. Mời Ts Thích Nhất Hạnh về nước thuyết pháp và cho lập Làng Tu Học. Dễ dãi cho phép ông Hoàng Minh Chính đi Mỹ để công bố “Giải Pháp Ba Bên” và phục hồi Đảng Dân Chủ…
Năm 2006, chính quyền Mỹ, George W. Bush, rút tên Việt Nam ra khỏi danh sách “Các Nước Cần Quan Tâm Đặc Biệt về Tự Do Tôn Giáo – CPC”, tạo điều kiện cho Việt Namgia nhập WTO năm 2007. Khi đã yên vị trong tổ chức quốc tế này. Việt Cộng liền xuống tay, bắt lại Lm Nguyễn Văn Lý, bỏ tù các thành viên lãnh đạo của Đảng Thăng Tiến. Đánh phá, giải tán tu viện Bát Nhã ở Lâm Đồng của Ts Nhất Hạnh. Bao vây, triệt hạ lãnh tụ đảng Dân Chủ, Gs Hoàng Minh Chính. Thẳng tay đàn áp Giới Trí Thức Trẻ lên tiếng đòi Tự Do Dân Chủ Nhân Quyền cho Việt Nam. Còn bọn Việt gian cộng sản do Nông Đức Mạnh cầm đầu, tiếp tục ngoan ngoãn làm tay sai cho Bắckinh, tiến hành cuộc Hán Hóa Việt Nam. Rước người Tàu vào khai thác Bauxite ở Tây Nguyên. Cho người Tàu thuê rừng đầu nguồn. Để cho công ty Tàu trúng thầu xây cất các nhà máy, và lập làng, lập phố Tàu ở khắp nơi. Mở cửa biên giới cho hàng hóa của Tàu tràn ngập thị trường. Đầu độc người dân Việt Nam. Làm teo tóp các ngành sàn xuất nội địa…Trong khi đó Hoa Kỳ thản nhiên tiến hành chương trình đầu tư nhập nội Việt Nam, nhằm “vỗ béo” cho Việt Cộng qua tay chính quyền Hà Nội.
Chính quyền Nguyễn Tấn Dũng dựa vào tiền vay và việc làm ăn với quốc tế để làm chủ nguồn tài chánh nhà nước, và nắm trọn quyền làm kinh tế Việt Nam. Dù làm ăn bậy bạ, lập nhiều tổng công ty quốc doanh hữu danh vô thực, đẻ ra nhiều công ty ma, rút vốn nhà nước, làm giầu các “Nhóm Lợi Ích” tư bản đỏ. Buộc Bộ Chính Trị phải trao rộng quyền đối ngoại, kinh tế, an ninh, và chống tham nhũng cho chính phủ. Từ đó, thế Chính Quyền vượt qua mặt Đảng Quyền. Đưa tới việc tranh chấp quyền lực giữa Chính Quyền Tham Nhũng, Nguyễn Tấn Dũng và Đảng Quyền Thân Tàu, Nguyễn Phú Trọng. Thế rồi như mọi người trong và ngoài nước đểu đã rõ, cuộc đấu đá giữa phe Đảng Quyền Nguyễn Phú Trọng với phe Chính Quyền Nguyễn Tấn Dũng đã kéo dài từ đầu năm 2012 đến giữa năm 2013, qua 4 cuộc Hội Nghị Trung Ương Đảng. Cuối cùng phe Chính Quyền Tham Nhũng Nguyễn Tấn Dũng vẫn đứng vững, vì Dũng đã được Bắc Kinh thu dụng.
Cũng vì chủ trương hạ bệ Nguyễn Tấn Dũng, nên Đảng ra lệnh cho Quốc Hội sửa đổi Hiến Pháp 1992, nhằm tăng quyền Chủ Tịch Nước lên, giảm quyền Thủ Tướng xuống. Chính vì vậy mới tạo ra vụ lấy ý kiến toàn dân. Đây là cơ hội cho Phong Trào Góp Ý nở rộ. Ngày 25/02/2013, 72 nhà Trí Thức từng góp công sức cho chế độ, đã đưa kiến nghị đòi bỏ quốc hiệu Cộng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam trở lại Việt Nam Dân Chủ Cộng Hoà. Đòi bỏ lời nói đầu Hiến Pháp, nhằm tuyên dương chủ nghĩa Mác – Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh. Đòi Quyền Con Người. Đòi đất đai thuộc sở hữu tư nhân. Đòi tổ chức nhà nước phải Tam Quyền Phân Lập. Đòi bỏ quy định lực lượng võ trang phải trung thành với Đảng… Nguyễn Phú Trọng lập tức lên tiếng cho đó là “biểu hiệu suy thoái tư tưởng chính trị, đạo đức lối sống”. Ký giả trẻ Nguyễn Đắc Kiên viết bài trên báo Gia Đình và Xã Hội của Đảng, phản bác nảy lửa, đòi triệt để thay đổi chế độ, gây xúc động lớn cho cư dân trên mạng và giới trẻ. Ngày 28/02/2013 họ lấy bài viết đó làm Lời Tuyên Bố của Công Dân Tự Do. Cả 2 bản Kiến Nghị của 72 nhà trí thức và tuyên bố Công Dân Tự Do đã được hàng vạn người minh danh ký tên tham gia. Phong trào ngày càng lên cao khi Hội Đồng Giám Mục của Thiên Chúa Giáo Việt Namvà Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất nhập cuộc. Thế là cuộc Góp Ý sửa đổi Hiến Pháp 1992 bị gác lại.
Sau cuộc gặp Trương Tấn Sang với Tập Cận Bình ở Bắc Kinh, từ ngày19 đến 21/06/13. Việt Nam hoàn toàn bị thất thế, mất hết chủ quyền, buộc phải nằm gọn trong vòng đai chiến lược của Trung cộng. Việt Cộng phải cho Trương Tấn Sang gấp rút qua Mỹ, gặp tổng thống Barack Obama, nhằm quân bằng thế đứng. Nhưng vì Việt Nam còn vi phạm nhân quyền trầm trọng, nên Mỹ không thể nâng cao quan hệ Việt Mỹ lên hàng Hợp Tác Chiến Lược Toàn Diện, mà chỉ mới đến mức Đối Tác Toàn Diện. Về nước Trương Tấn Sang cố gắng chứng tỏ là Việt Nam có nới lỏng Nhân Quyền, nên đã buộc Toà Án Phúc Thẩm Long An, nơi quê quán của ông, giảm án cho hai sinh viên trẻ đầy nhiệt huyết và hiên ngang, đã nhìn nhận chỉ chống Đảng chứ không chống đất nước, dân tộc, được giảm từ 10 xuống 4 năm cho Đinh Nguyên Kha. Giảm án cho Nguyễn Phương Uyên từ 6 năm xuống 3 tù treo, được tha ngay tại tòa. Việc này làm sửng sốt mọi người.
Hoa Kỳ và các nước thành viên trong chương trình Hiệp Định Đối Tác Xuyên Thái Bình Dương TPP sẻ kết thúc đàm phán với nhau, về vấn đề khu vực Mậu Dịch Tự Do vào cuối năm nay. Nhưng Việt Nam chưa có tự do lập hội, chưa có công đoàn lao động tự do, chưa có cơ chế kinh tế thị trường. Nhất là vấn đề tôn trong Nhân Quyền mà Việt Nam cần phải thực hiện ngay mới được Quốc Hội Mỹ thông qua. Do vậy, Viêt Nam muốn trở thành hội viên của TPP, để cứu nguy cho nền kinh tế sắp sụp đổ, thì Việt Nam phải kịp thời thay đổi Hiến Pháp, Dân Chủ Hóa chế độ, để thành hội viên của Hiệp Định Đối Tác Xuyên Thái Bình Dương. Có lẽ chính vì vậy, mà Luật gia Lê Hiếu Đằng đã đưa ra lời kêu gọi đảng viên cộng sản, trả thẻ đảng, để gia nhập đảng Dân Chủ Xã Hội. Đây có thể là thủ đoạn“Lùi Một Bước,Tiến Hai Bước” của Việt Cộng. Nhưng cộng sản đâu còn lý tưởng để giữ nhau nữa, chia hai là chia luôn. Nhất là ngày nay, đa số thanh niên trí thức đều đã trở thành Công Dân Mạng, họ có nhiều thông tin để lựa chọn. Cho nên, chống đối việc người cộng sản lập đảng Dân Chủ Xã Hội là sai nguyên tắc “Dùng Cộng Diệt Cộng”. Đứng vào hàng ngũ của bất cứ phe nào, cũng từ thua tới thua. Mà phải nhân cơ dịp này, để Khởi Thế Cứu Nguy Đất Nước, vận động sức mạnh toàn dân, phối hợp với sự hỗ trợ của thế giới, xây đựng cho bằng được chế độ Dân Chủ Trọng Pháp, mới là đúng với Lòng Dân và Thế Nước của Việt Nam ta.
LÝ ĐẠI NGUYÊN – Little Saigon ngày 20/08/2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét