Nỗi buồn hoa “Phượng”
Hoàng Thanh Trúc (Danlambao) - Trong một cuộc phỏng vấn dành cho báo Tuổi Trẻ “công chúa” của Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng - Nguyễn Thanh Phượng nói với dư luận Việt Nam như vầy: “Tôi nghĩ có vài điều mà người ta cũng có thể học được từ một cô gái tuổi đôi mươi như tôi... là nên làm nhiều và nói ít thôi” (1). Và mới đây Thanh Phượng nói thêm... “dư luận khắt khe “đôi khi” đã phủ nhận các nỗ lực của cá nhân tôi” lên án 'một vài blog' phản động đã bôi nhọ bà trong vụ Ecopark Văn Giang và Sacombank.
Tiếng “hót” từ một loài “chim quí” từng rèn luyện thanh âm trong giảng đường đại học nước ngoài cất lên không mang chút âm điệu du dương nào mà còn khiến lỗ tai người nghe như lùng bùng vì nghịch nhĩ.
Không biết gần 90 triệu người Việt Nam, già trẻ lớn bé cùng chủng tộc với loài chim này có ai thấy cần thiết phải học cái cách: “Làm nhiều nhưng nói ít” của con chim non mới ra ràng này không? Và sao ác ý nỡ lòng nào khắt khe: “phủ nhận các nỗ lực cá nhân” của con “chim” này?
“Làm nhiều nhưng nói ít thôi.” Đúng rồi, đó là cái cách mà con “Phượng Hoàng” đang hót và múa hòa chung vào giai điệu nhịp nhàng của khúc luân vũ, cùng “lợi dụng quyền lực chớp thời cơ” mà bố con anh em loài chim này đang hợp xướng mà nhiều người cũng biết:
Tháng 1/2006, Vừa rời giảng đường đại học mới hơn 25 tuổi đời, “Phượng Hoàng” đã là giám đốc đầu tư của công ty Vietnam Holding Asset Management, quản trị vốn đầu tư 112 triệu đôla của các nhà đầu tư Thụy Sĩ.
Đến tháng 11 cùng năm, Phượng lên làm chủ tịch Hội Đồng Quản Trị Công Ty Cổ Phần Quản Lý Quỹ Đầu Tư Chứng Khoán Bản Việt với cả ngàn tỷ đồng đến từ các cá nhân “đại gia” có máu mặt và doanh nghiệp tư nhân Việt Nam” thừa tiền nhưng thiếu thế lực.
Tại sao người ta có thể tin tưởng để giao một số vốn khổng lồ như thế cho một “con chim Phượng mới ra ràng, chưa đủ lông cánh”, một thạc sĩ vừa mới gấp lại những trang sách giáo khoa, chưa một lần tung cánh vào bầu trời cao rộng nhưng tiềm ẩn nhiều bão tố là “quản lý và kinh doanh tài chính”, chưa có quá trình hay tích lũy chút kinh nghiệm nào như Thanh Phượng đã nhìn nhận: “kinh nghiệm, thứ mà tôi không thể có nhiều ngay lập tức”. (3)
Tổng Lãnh Sự Mỹ tại TP/HCM Mr: Seth Winnick trả lời câu hỏi này thay cho lời kết: “Tất nhiên, về mặt chính trị, giao một quỹ đầu tư tài chính tại một quốc gia, cho cô con gái thủ tướng của quốc gia ấy quản lý, là một điều “khôn ngoan” nhất là khi quỹ này tập trung vào việc đầu tư trong những ngành mà nhà nước còn độc quyền kiểm soát, như dầu khí, ngân hàng và công nghệ thông tin.”
Với kết luận ấy thì liệu đó có là một “ngôi sao sáng” tuổi trẻ tài cao nhưng tiềm ẩn trong cái chân lý bệnh hoạn “mạnh được, yếu thua” tận dụng mọi cơ hội để thủ đắc thành công dù nó có vượt qua khuôn mẫu của phạm trù đạo đức, núp dưới cái bóng cả “độc tài quyền lực” của kẻ mạnh che chở chứ không do nhân cách, phẩm giá, tài năng và sự thông minh độc lập của chính mình? Trong trường hợp này, rất chính xác để “mạnh miệng dạy khôn đời” như con chim Phượng “hót”: Thoải mái “làm nhiều” vào, nhưng nói ít thôi (bởi nói nhiều, người ta biết thì không hãnh diện hay ho gì!)
Và vì vậy dù mới bước vào tuổi 30, ngoài sở hữu cùng lúc 3 vị trí quan trọng, chủ tịch Hội đồng quản trị của Công ty Quản lý quỹ Bản Việt, chủ tịch HĐQT Công ty Chứng khoán Bản Việt và chủ tịch HĐQT Công ty Bất động sản Bản Việt thì “Phượng Hoàng” lại được bầu làm thành viên CT/HĐQT Ngân hàng Bản Việt (“Đại hội cổ đông bất thường sáng ngày 3/11/2011 của ngân hàng TMCP Gia Định (GiaDinhBank) đã thông qua sửa đổi điều lệ đổi tên thành Ngân hàng TMCP Bản Việt (Viet Capital Bank) và tăng vốn điều lệ từ 2.000 tỷ đồng (95 triệu đôla) lên 3.000 tỷ đồng (142 triệu đôla)”. Đại hội này cũng thông qua việc bầu bổ sung bà Nguyễn Thanh Phượng làm thành viên Chủ Tịch/HĐQT ngân hàng Bản Việt bank nhiệm kỳ 2010-2014. (4)
Vậy thì chúng ta hãy nghiệm suy tiếng hót này của con Chim Phượng “dư luận khắt khe 'đôi khi' đã phủ nhận các nỗ lực cá nhân tôi” nó “hài hước” theo góc độ nào? Nếu không vì cái bóng “con gái Thủ tướng” thì liệu các nấc thanh danh vọng ấy có ai tự nguyện mang đến đặt dưới chân một thân gái chỉ với mảnh bằng cao nhất là Thạc Sĩ nhẹ nhàng bước lên để gọi đó là các “nỗ lực cá nhân”? và suy cho cùng “nỗ lực phi thường” đó phục vụ cho ai? Trong xã hội, đất nước mà đa số đồng bào nhân dân còn rất nghèo?
Bởi ngoài sự tượng trưng trong vài cử chỉ, người ta chưa thấy nhiều lắm dấu ấn của bước chân chim “Phượng Hoàng” này bước xuống đủ lông, đủ cánh, cho rơi ra vài chiếc “lông vũ” mang biểu tượng của sự “nỗ lực” lớn lao từ lòng nhân ái sẽ chia khốn khó cùng xã hội đồng bào nhân dân mình?
Mới đây, trả lời cho câu hỏi phỏng vấn của báo Đầu tư chứng khoán: Bà có thể công khai về sở hữu tại Ngân hàng Bản Việt?
Thanh Phượng: Tôi hiện đang là cổ đông cá nhân nắm tỷ lệ cổ phần lớn nhất tại Ngân hàng với 4,9%. Thông tin về sở hữu và hoạt động đều được báo cáo định kỳ theo quy định với Ngân hàng Nhà nước. Tôi được ĐHCĐ bầu vào HĐQT, được phân công làm Chủ tịch và được Ngân hàng Nhà nước phê chuẩn từ cuối năm 2011. Hiện tại, Ngân hàng Bản Việt (Viet Capital Bank – VCCB) là ngân hàng đa sở hữu với gần 2000 cổ đông.
Khi nói về kinh doanh của Bản Việt Bank, Thanh Phượng nhận định rằng: Do xuất phát điểm của ngân hàng khá thấp và đang củng cố từng bước mọi mặt, cùng với thực trạng vận hành và phát triển của hệ thống ngân hàng hiện nay, quan điểm đều hành của chúng tôi là an toàn rồi mới đến hiệu quả,
Tuy nhiên gần như toàn bộ các ngân hàng lớn nhỏ toàn quốc như đang “chết lâm sàng” vì nợ nần thì các chuyên gia trong nước của lãnh vực này đả phải tròn xoe mắt với báo cáo tài chính năm 2011 của Bản Việt, vốn chủ sở hữu của ngân hàng này là hơn 3.300 tỷ đồng. Báo cáo này cho biết lợi nhuận trước thuế của Bản Việt trong năm 2011 đã tăng 379 %, từ con số 75 tỷ của năm 2010 lên 360 tỷ (5). Như một chuyện thần kỳ!?
Còn những chi tiết liên quan đến việc hình thành Ngân Hàng Bản Việt Bank cần phải diễn giải, do công luận đặt ra như thế này nhưng không thấy “Phượng Hoàng” động tới (dù chắc chắn Thanh Phượng đã theo dõi rất kỹ trên các trang mạng) trong cuộc phỏng vấn:
Tại sao quỹ đầu tư Bản Việt (Nguyễn Thanh Phượng) có thể mua lại được “giá rất mềm” cổ phần của Ngân hàng Gia định từ Vietinbank chỉ bằng “đúng với mệnh giá” của nó để trở thành sở hữu chủ của Ngân hàng Gia Định mà sau này được đổi tên thành Ngân hàng Bản Việt với lôgô là con Phượng Hoàng bay lên! Nếu Nguyễn Thanh Phượng không phải là con gái Thủ Tướng thì liệu Vietinbank có chịu “hy sinh” dễ dàng chuyển nhượng cổ phần NH Gia Định chỉ bằng mệnh giá (chứ không thể cao hơn nhiều) mà mình đang nắm giữ cho Bản Việt không? Tại sao Vietinbank không đưa lên sàn giao dịch, hay đấu giá công khai? Thất thoát tài sản nhà nước cũng là của nhân dân là bao nhiêu đây?
Ngược lại với công thức trên, thì tại sao Vietcombank lại ưu ái tham gia 30% giá trị cổ phần vào Ngân hàng Gia định với giá mua bằng 1.7 lần (cao gần gấp đôi giá trị thật lúc Bản Việt mua lại của Vietinbank) vào tháng 9/2011 từ Nguyễn Thanh Phượng và Bản Việt, khi mà Ngân hàng Bản Việt này chỉ là một ngân hàng nhỏ, trong khi với giá cổ phiếu như vậy Vietcombank thừa sức để có thể tham gia vào những ngân hàng tốt, giá trị lớn hơn nhiều lần trên sàn chứng khoán như Sacombank? Và khi đã trở thành cổ đông chiến lược thì Vietcombank đã rót ngay tức thời cho Ngân hàng Bản Việt (Nguyễn Thanh Phượng) vài chục ngàn tỷ đồng, trong khi một số ngân hàng nhà nước khác thì như nắng hạn chờ mưa? Thanh Phượng có dám khẳng định rằng nếu Nguyễn Thanh Phượng không phải là con gái Thủ Tướng thì Vietcombank có dám phiêu lưu tham gia mua cổ phiếu giá cao và có 'ưu ái' rót hàng chục ngàn tỷ cho Ngân hàng Bản Việt vay ưu ái liên ngân hàng như vậy không? Việc này thì chỉ có “trời” mới biết tại sao?? -
Cũng trong cuộc phỏng vấn này, “Phượng Hoàng” thanh minh cho nổi oan “thị Kính” của mình trong sự việc liên quan tới tin đồn đứng sau vụ thâu tóm Sacombank, con gái Thủ tướng nói: Cá nhân tôi và Ngân hàng Bản Việt không tham gia vào thương vụ này, cũng không sở hữu bất kỳ một cổ phiếu STB dưới bất kỳ hình thức nào, trực tiếp hay gián tiếp, ngay cả chuyện hỗ trợ về mặt quan hệ cũng không, nhưng nói thật cái quan niệm cứ thấy phi vụ nào “hoành tráng” phải có tên tuổi hoành tráng tham gia – Điều này đang dần trở thành định kiến và trường hợp của tôi là không ngoại lệ. Nhưng tôi tin, rồi thời gian sẽ “giải oan” cho tôi và sự thật sẽ nói lên tất cả... Thời gian qua, đã có những lúc tôi mệt mõi cùng cực khi phải chịu quá nhiều những điều tiếng, thị phi từ những việc mà mình không hề liên quan gì cả.
Đọc lời trần tình này của chim Phượng Hoàng cũng rất thú vị. Thì ra trong lòng son gác tía “công chúa” cũng còn nguyên đó những “hỷ nộ ái ố” của cuộc đời, của nhân bản – Biết mệt mỏi cùng cực của sự oan nghiệt từ định kiến, từ những điều mà mình không liên quan, và cũng tin rằng qua thời gian mình sẽ được “giải oan”.
Không phải lợi dụng từ chuyện này để bắc cầu sang chuyện kia, nhưng nói tới cái “oan” thì bản chất nó chỉ có một, bất hạnh và khổ lụy cho bất cứ ai mà vô tình hay cố ý bị người ta bắt phải “sở hữu” nó, như con chim“Phượng Hoàng” đã cảm nhận.
Xấp sĩ trên dưới tuổi đời của “Phượng Hoàng” một ít – những người “Tù Nhân lương tâm” trẻ như: Đỗ Minh Hạnh, Đoàn Huy Chương, Quốc Hùng, Cù Huy hà Vũ, Lê Công Định, Nguyễn Tiến Trung, Trần Huỳnh Duy Thức, Nhạc sĩ Việt Khang, Anh Bình, Điếu Cày, Tạ Phong Tần, hoặc như bốn sinh viên Công Giáo thuộc giáo phận Vinh mới đây đã bị kết án tù trong một phiên xét xử ngắn ngủi... Tất cả họ đang chịu cảnh “tù tội”. Nhưng đồng bào trong nước và công luận Quốc Tế từ nhiều quốc gia đồng thanh lên tiếng khẳng định tất cả họ đang bị “Hàm Oan” do những bản án oan sai cố ý áp đặt.
Cũng giống như chim “Phượng Hoàng” ai oán: “cứ thấy phi vụ nào “hoành tráng” là phải có tên tuổi hoành tráng tham gia. Điều này đang dần trở thành định kiến và trường hợp của tôi là không ngoại lệ”.
Thì tất cả những “Tù Nhân lương tâm” nói trên cũng giống hệt với hoàn cảnh của Phượng Hoàng như vậy, hưng ở một góc nhìn khác trong “nhân cách cao thượng” thì chim Phượng Hoàng không thể suy bì hay sánh bằng.
Tất cả “Tù Nhân Lương Tâm” ấy chỉ dùng kiến thức, bằng tiếng nói, bài viết, lời ca tiếng hát cho sự công bằng vì nhân quyền vì tự do dân chủ của đồng bào mình mà họ bị kết án “oan” chung qui cũng bởi “định kiến”, nhưng là một thứ định kiến “độc tài bệnh hoạn” của chế độ CS đương quyền hiện nay, cứ thấy ai làm và nói trái ý “nhà nước, đảng” là tự nhiên trở thành “thế lực thù địch, tuyên truyền âm mưu lật đổ chính quyền”, dù lời nói và việc làm của tất cả họ đúng với Hiến Pháp phù hợp hiến chương nhân quyền LHQ.
Trong khi tên tuổi của bố con “Phượng Hoàng” mới bị lên trang mạng Quanlambao, Danlambao để gọi là bị “hàm oan” (theo Thanh Phượng), nhưng dư luận không ai phản đối cho đó là “oan” thì Thủ Tướng cũng đã nổi trận lôi đình chỉ đạo bằng công văn 7169 lệnh cho CA truy tìm các trang mạng “khó bảo” ấy để tiêu diệt. Ngược lại, sự “hàm oan” của bao “Tù Nhân Lương Tâm-Bất Đồng Chính kiến” nói trên dù công luận đồng bào trong nước và thế giới đồng tình phản kháng kêu gọi trả tự do cho họ thì nhà nước vẫn im lặng như chính bốn bức tường lặng câm đang giam giữ họ?
Trong lời nói cuối của cuộc phỏng vấn - Phượng Hoàng như tâm sự với phóng viên: “Tôi chỉ có thể nói ngắn gọn rằng qua trải nghiệm từ bản thân thì làm một nữ doanh nhân luôn phải cố gắng nhiều hơn nam giới. Bên cạnh sự nghiệp phụ nữ còn có những thiên chức của mình, phải tổ chức cuộc sống cho gia đình, phụ nữ luôn là người con gần gũi với cha mẹ mình hơn. Trong công việc và cuộc sống ý thức thượng tôn Pháp Luật phải luôn duy trì mới hy vọng gầy dựng sự nghiệp được vững bền...”
Vợ chồng Thủ Tướng- Liệu ông có thành tâm với Đức Phật?
Người ta tự hỏi có khi nào, trong một phút giây bất chợt, từ trong một góc trái tim nhân bản đích thực của chính mình Phượng Hoàng cũng có cái cảm giác nhói đau trước những “hàm oan” vì yêu nước của các bạn trẻ trang lứa với mình đang phải bắt buột “trả giá” cho những gì mà chính xác họ không phải là người “mua” trong lao tù và như Thanh Phượng nói “phụ nữ luôn là người con gần gũi với cha mẹ mình hơn” Thì ông Thủ Tướng sẽ hiểu xa hơn lời nói của “công chúa” con mình: “Trong công việc và cuộc sống ý thức thượng tôn Pháp Luật phải luôn duy trì mới hy vọng gầy dựng sự nghiệp được vững bền...”
__________________________________
(2) Báo “Đầu tư Chứng khoán”
(4) (5) BBC
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét