25 tháng 10, 2012


Liệu Quốc hội có "cởi truồng"

Nguyễn Đình Ấm (Blog Huỳnh Ngọc Chênh) - Một đảng, nhà nước bất kỳ bao giờ ngoài hành động cũng muốn một bộ y phục đẹp đẽ khoác lên mình trước nhân dân. Với một độc đảng như CSVN ngoài hành động cố gắng giữ những gì có thể giữ còn có hơn 700 tờ báo, hàng ngàn đội tuyên truyền lưu động trung ương, địa phương, hàng trăm ngàn cái loa đài phường, xã chĩa vào các nóc nhà, hàng triệu khẩu hiệu “quang vinh muôn năm”, hàng trăm bài hát ca ngợi “sáng nhất trong muôn vì sao” ( Nguyễn Đức Toàn)… ngày đêm chủ yếu thêu dệt nên bộ đồ dát “kim cương” cho đảng.

Bằng cơ chế lương, thưởng, đề bạt, khen thưởng, kỷ luật, kể cả sức mạnh bạo lực đảng luôn ưu tiên số một là giữ gìn bộ đồ rất đẹp cho mình bất kể thân xác, đầu óc bên trong ra sao. Những người mắc tội “tuyên truyền, xuyên tạc chống nhà nước” bị bắt giam, phải vào nhà đá chủ yếu là vi phạm nguyên tắc “sống còn” này của đảng.

Thế nhưng, sự đời “cái áo không phải bao giờ cũng làm nên thầy tu”, khi thân thể người ghẻ, lở, hắc lào, hủi… quá nặng thì chiếc áo dù đẹp đẽ, lòe loẹt đến đâu cũng không thể che nổi tấm thân rỉ mủ.

Như hội nghị TƯ 4 đã chỉ rõ, mặc dù được che đạy bằng mọi thứ áo quần nhưng “bộ phận không nhỏ” đảng vẫn bộc lộ sự suy thoái, biến chất nghiêm trọng , đặc biệt tham nhũng đến mức “nhìn đâu cũng thấy, sờ đâu cũng có”

Những năm gần đây những vụ Vinashin, Vianalines, dầu khí, các Vina, nạn phá rừng, khai mỏ bừa bãi, vụ bí thư tỉnh cướp đất gia đình liệt sĩ, vụ cán bộ đảng các cấp vào hùa cướp đất phá nhà của anh em Đoàn Văn Vươn, Văn Giang, vụ mẹ con bà Lài trần truồng vẫn bị đè cướp, những dự án bỏ hoang “mênh mông tội ác” ở khắp nơi; các vụ thâu tóm ngân hàng, hàng trăm ngàn DN phá sản, mấy triệu người thất nghiệp, vụ phó giám đốc sở “quèn” đánh ván bài 5 tỷ, các quan chức xây dựng dinh thự, mồ mả... ngút trời trước sự điêu linh của dân chúng đã làm chiếc áo khoác của đảng, chính phủ thủng lỗ chỗ như mắt sàng. 

Đến hôm bộ chính trị họp người dân lại nhìn thấy thêm vài lỗ thủng lớn nơi “hiểm yếu”. Dịp hội nghị TW6 thì trong 175 vì “tinh tú” của đảng đã có quá nửa ủng hộ đồng chí X mà theo tuyên bố của bộ chính trị (ám chỉ) ông có nhiều sai phạm, yếu kém nằm trong số “bộ phận không nhỏ” cần kỷ luật. Tức là phần lớn các vị tinh tú biểu tượng của đảng, đứng đầu các tỉnh, thành, bộ, ban, ngành… ủng hộ sai phạm, không cho bộ chính trị nhận kỷ luật tất nhiên là để không kỷ luật đồng chí X. Dù giải thích là “cân nhắc kỹ lợi, hại… không để thế lực thù địch lợi dụng xuyên tạc chống phá…”, cơ quan tryền thông mời các nhân vật “không thể nói khác” như ông “vua nhạc cung đình” Nguyễn Đức Toàn, nguyên “vua dệt áo gấm” Trần Trọng Tân (nguyên trưởng ban tư tưởng VHTW), ông bí thư đoàn “vô cùng khâm phục trước thái độ vô cùng can đảm của bộ chính trị”, ông nghị “chiến lược” Dương Trung Quốc “thái độ thành khẩn của thủ tướng làm an lòng dân”... cũng không thể an lòng ai. Bởi vì, nếu kỷ luật một ai đó trong bộ phận không nhỏ “đe dọa tồn vong của đảng, chế độ” mà có hại thì nghị quyết TƯ4 tuyên bố đao to, búa lớn “nghiêm khắc, dứt khoát… phải loại một số cán bộ” là thế nào? Nếu kỷ luật một ai đó mà “thế lực thù địch” lợi dụng chống phá thì như các nước Nhật, Hàn, Thái... có khi chỉ vài tháng thay thủ tướng thì họ không có “thế lực thù địch” à? Tại sao chỉ VN với “nền dân chủ gấp vạn lần” họ mà lại có nhiều “thế lực thù địch” giỏi chống phá đến thế?... Một đảng “quang vinh muôn năm, bách chiến bách thắng” sao lại sợ “thế lực thù địch” vô hình?...

Những “đánh giá cao, nghiêm túc, thẳng thắn, nghiêm khắc rút kinh nghiệm, đoàn kết, quyết liệt, phấn đấu, thế lực thù địch,...”...đã mòn tai thiên hạ.

Về lý thuyết thì bộ chính trị dưới quyền BCHTW nhưng trên thực tế người đứng đầu đảng, bộ chính trị vẫn là vua (tập thể) VN. Xưa nay dù hoàn cảnh nào cũng không có chuyện “quần thần” bác ý kiến đúng của vua nay nó diễn ra quả là một “điềm gở” cho đảng. Mặc dù phần lớn các UVTW ủng hộ đồng chí X là điều không khó hiểu lắm bởi những liên hệ sơ đẳng về vật chất nhưng đây vẫn là một cú sốc cho những ai còn tin vào các UVTW này. Phần lớn họ là những “ông vua con” đã và đang phất lên giàu sụ trong khi nạn phá rừng, khai mỏ gian lận, cướp đất đai, hạn ngạch, buôn quan, bán chức, môi giới chính trị, kinh tế… diễn ra ở khắp nơi. Những khuôn mặt với lớp da dày cách đây ít lâu còn nhăn nheo hốc hác, nhọc nhằn… nay không kham nổi những lớp mỡ tích tụ quá đột ngột căng tròn phì nộn… nói lên điều gì? Họ không thể gửi gắm sự an toàn cho tương lai bản thân và khối tài sản kếch sù cho nơi mà họ chưa biết chắc… có “cùng thuyền” với hay không… Thế là họ “phủ quyết” một việc đúng, chính đáng của cả “vua” - Họ đã tự cởi bỏ bộ y phục mới thủng lỗ chỗ để phơi bày cái thân thể thật trước thiên hạ: Công khai bảo vệ sai phạm, tham nhũng.

Còn nay đến lượt quốc hội.

Thành phần quốc hội VN cũng na ná BCHTW gồm hầu hết là các UVTW có thêm số ít người ngoài đảng, một số thường dân, doanh nhân… mang tính chất “trang trí” nhưng xem ra cũng ít người có thể độc lập chính kiến. Người không ủng hộ tham nhũng thì cũng bị cô lập phải phòng thân, kẻ thường dân bị ràng buộc về lợi ích khi là đại biểu quốc hội. Nếu hăng hái, ngay thẳng tâm huyết như giáo sư Nguyễn Minh Thuyết thì khóa sau xin bác nghỉ. Với GS Thuyết ông nghỉ chỉ thiệt cho dân nhưng nhiều người khác nghỉ là mất sạch những quyền lợi tinh thần, vật chất kha khá, cái danh là “nghị sĩ” khi vẫn là đại biểu quốc hội. Vì vậy lần họp này nếu không có những thay đổi đột biến về tư tương, thế, lực, không có nhiều những đại biểu có liêm sỉ, không sợ mất quyền lợi như GS Thuyết… thì đến lượt quốc hội cũng cởi sạch y siêm nốt.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét