6 tháng 4, 2014

MÓN NỢ THÁNG TƯ

ky niem ha noi
MÓN NỢ THÁNG TƯ
Thu về hoa cúc nở 
ánh vàng ngập tràn sân
Anh ngồi đây mà nhớ
Những ngày xưa bâng khuâng.

Ngày xưa ta còn bé
Chưa hiểu đời chia xa
Anh từ quê ra tỉnh
Học hành nên xa nhà
Em là cô gái nhỏ
Vừa học vừa việc nhà
Xe bánh mì em bán
Mỗi ngày anh đi qua
Dáng em gầy tóc ngắn
Anh làm Thơ ngợi ca
Em mùa thu tóc ngắn 
Giống người thơ Nguyên Sa
Đêm về ngồi đọc sách
Mà bụng đói xót xa
Sờ túi tiền không có
Anh phải đành bỏ qua
Nhiều đêm dài như thế
Chưa bao giờ nghĩ ra
Hỏi người em bé nhỏ
Có cách nào không ha?
Bạn chia phòng ba đứa
Cũng chẳng hơn gì ta
Bốn thằng ôm bụng đói
Đi ngủ mà mắt hoa
Rồi một lần mua bánh
Anh nói chuyện thật ra
Em nhìn anh không nói 
Nhìn anh mà xót xa
Và lần sau mua bánh
Anh vừa móc tiền ra
Em vội vàng ngăn lại 
Đem về ăn đi mà.
Anh nhất định không chịu
Em cũng quyết buông ra
Anh đi mau có kẻo
Mẹ sẽ ra đó mà
Trên đường về suy nghĩ
Những 4 phần bánh mì
Mà em cho mình thiếu
Chuyện này phải nghĩ suy
Ơn này ta phải trả
Vì vướng vào tình yêu
Nhưng chuyện đời ai biết 
Tháng tư một buổi chiều
Giặc cọng vào cướp nưởc
Quê Hương ta tiêu điều
Chưa ra trường anh phải
Nghỉ học làm cu li
Năm sau anh trở lại
Trả em tiền bánh mì
Hỏi những người quen biết 
Kinh tế mới em đi
Anh tìm lên xứ thượng
Vì 4 phần bánh mì
Nhưng tim anh vẫn nghĩ
Ta đang tìm người yêu"
Người yêu anh đã chết 
Vì nước độc rừng thiêng
Anh đốt nhang khấn vái
Xin em hãy ngủ yên
Hởi người em tóc ngắn
Món nợ nầy thiêng liêng
Không bao giờ trả được 
Khiến anh đây ưu phiền
Mỗi năm ngày quốc hận
Làm món nợ của anh 
Mỗi ngày thêm một nặng
Đêm thao thức triền miên
Cộng sản ơi bay nói 
Những hạnh phúc. Tự do 
Bay giành cho ai vậy
Mà dân chết nằm co???
Melb tháng tư 2014
Savugiong

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét