Nguyễn Đặng Kiến Xương: Sáng nay đi
qua nhà anh Đặng Ngọc Viết, thấy hai đứa con anh ấy đang chít khăn tang ngồi
trước bàn thờ cha mà lòng tôi đau nhói! Anh ra đi để lại người cha già cựu chiến
binh bị chất độc da cam 82 tuổi nằm liệt giường, một người anh trai tật nguyền
sinh năm 1969 cũng bị nhiễm chất độc da cam từ người bố và hai đứa con anh còn
nhỏ dại. Một đứa con gái 18 tuổi và đứa con trai út mới lên 10. Tết Trung Thu
này, có lẽ hai cháu chưa kịp nhận quà Trung thu của cha thì đã phải vĩnh viễn
xa cha!
Anh Đặng Ngọc Viết ơi! Hậu thế sẽ nói gì về anh thì tôi
không biết, nhưng ngay bây giờ nhân dân Thái Bình quê hương ta đã coi anh là một
người anh hùng thời đại, “đã quyết tử cho dân tộc quyết sinh” rồi anh ạ! Anh đã
làm được điều mà hàng chục triệu người dân Việt Nam hằng mong mà chưa dám làm!
Đó là: “Hãy nhằm thẳng đầu bè lũ tham nhũng độc tài mà bắn!”
Lời thương của hương hồn Đặng Ngọc Viết gửi hai con
nhân dịp tết Trung Thu
(Kính
viếng hương hồn anh Đặng Ngọc Viết)
Tết
Trung Thu đến rồi mà cha bỏ đi đâu?
Hay
vẫn quỳ trước tượng Quan Thế Âm Bồ Tát(*)
Nghe
Phật Bà dặn dò khi Người đưa cha đi nơi khác
Để
cứu dân oan khắp mọi miền trên đất nước thương đau!
Người
nhà Phật chỉ sống vì non nước đồng bào
Việc
gì cũng xuất phát từ tình thương yêu đồng loại
Bởi
dân Việt mình đang bị đàn áp khắp nơi nên sợ hãi
Khiến
cha phải lên đường đi khắp muôn nẻo cứu dân oan!
Cha
còn phải về cắt cổ lũ quan tham Tiên Lãng
Đã
cướp trắng máu xương tiền bạc của họ Đoàn
Mười
mấy năm đổ mồ hôi trên đầm tôm Cống Rộc
Mà
toà lại xử tội bác Vươn không xử bọn quan tham!
Cha
còn phải lên tận Văn Giang Ecopark
Nhằm
nã đạn vào đầu bọn tư bản đỏ bất nhân
Đã
thuê ba ngàn lưu manh đè một ngàn dân đàn áp
Để
cướp đất xây “Thiên Đường” cho bè lũ gian tham!
Cha
còn phải vào mãi Cần Thơ che chở bà Lài, cô Thuỷ
Không
còn một rẻo vải che thân đã bị đứa bóp, đứa sờ
Để
cướp trắng thửa đất Cái Răng dành xây nhà để ở
Khiến
cả nước bàng hoàng, làm thế giới ngẩn ngơ!
Cha
còn phải đi Đà Nẵng, Cồn Dầu để giữ đất giúp xứ Đạo
Vào
khai khẩn và sinh sống nơi đây con cháu đã mấy đời
Đám
tang của Giáo dân, chúng kéo lưu manh đến cướp
Hỏi
còn có nơi nào trên thế gian ác hơn thế, các con ơi!
Cha
còn phải tới khắp mọi miền quê trên Tổ Quốc
Bởi
ngày nay đất ruộng của dân là “sở hữu toàn quan”
Nên
chúng cướp của dân giữa ban ngày theo Hiến Pháp
Bằng
một đội ngũ lưu manh chuyên nghiệp hưởng lương dân!
Hai
con ơi! Cha thương ông nội già nua và bác Công nhiều lắm!
Ông
và bác Công vì chiến tranh mà bị nhiễm chất độc da cam
Cha
đi vắng, hai con hãy thay cha để săn sóc ông cùng bác
Hãy
là hai đứa cháu thảo hiền học thật giỏi chăm ngoan!
Trung
Thu này đi xa, cha xin lỗi cả hai con yêu nhé!
Giờ
cha đã là thiên sứ nhà trời sẽ luôn ở cạnh các con
Cha
đang đi thăm tết Trung Thu nhiều nơi trên đất nước
Để
chia quà cho các trẻ em nghèo khắp muôn nẻo núi non
Khi
nhớ cha, các con hãy về Chùa quê cầu kinh và niệm Phật
Bên
chân tượng đài Quan Thế Âm Bồ Tát đó, các con nghe
Cha
sẽ bay trở về ngay bên con gái và con trai yêu dấu
Sẽ
ôm chặt hai con trong vòng tay như xưa ở xa về!
Bè
đảng độc tài tham lam đã sắp đến ngày tận số
Nhân
dân cả nước sẽ đứng lên bắn nát sọ lũ bạo tàn
Hai
con hãy gắng học hành để mai dựng xây đất nước
Độc
Lập, Dân Chủ, Tự Do trên non nước bốn ngàn năm!
Thái
Bình, ngày 18/9/2013
Nguyễn
Đặng Kiến Xương
(*). Sau khi đã bắn trọng thương bốn cán bộ của Trung Tâm
Phát Triển Quỹ Đất tỉnh Thái Bình khoảng 2 giờ chiều ngày 11/9/2013 vì bức xúc
do bị giả toả đất của gia đình nơi anh đang cư trú bị đền bù không thỏa đáng,
anh Đặng Ngọc Viết đã về quê tại huyện Kiến Xương tỉnh Thái Bình để gặp người
cha, một cựu chiến binh bị nhiễm chất độc da cam 82 tuổi bị liệt đang tạm sống
tại nhà người em tại đó. Sau khi từ biệt cha, anh đã ra Chùa Đông Sơn của xã,
đi dạo xung quanh chùa rất lâu. Đến khoảng 6 giờ chiều cùng ngày, anh vào xin
nhà chùa bát cơm chay rồi ra cầu nguyên dưới chân tượng Quan Thế Âm Bồ Tát gần
một giờ. Khoảng 7 giờ tối, anh đã tự bắn vào tim mình và chết ngay dưới chân tượng
Quan Thế Âm Bồ Tát, như một phật tử đã tự quy y về Cõi Phật.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét