23 tháng 10, 2012


Vì sao lại có người muốn khai tử lá Quốc Ký Việt Nam Cộng Hoà trên xứ Đức?

Sau khi gửi lá thư phản đối và xác nhận không tham gia cuộc biểu tình “một ngày cho tổ quốc VN” tại München vào ngày 20.10.2012 do một ban tổ chức gồm 8 vị khởi xướng với điểm đặc biệt là “tuyệt đối không sử dụng bất kỳ lá cờ nào dưới mọi hình thức” (trích lá thư kêu gọi), tôi vẫn tiếp tục theo dõi câu chuyện và xin phép có những ghi nhận và ý kiến sau:

1. Trong bài “Vì giới trẻ mà gạt bỏ cờ vàng, một lập luận sai trái”, Bác sĩ Trần Văn Tích viết :
Không giáo dục được cho đàn hậu sinh hậu học thấu hiểu nguyên lý này là phản bội Tổ Quốc, Dân Tộc. Đã vô ân bất lực không giáo dục được con cháu thì chớ mà lại còn đầu hàng, khiếp nhược qua hành động loại bỏ, gạt đi biểu tượng quốc kỳ nền vàng ba sọc đỏ là một tội ác đối với Tổ Quốc, Dân Tộc.”
Tôi thành tâm cúi đầu cảm phục và biết ơn BS Tích đã viết dùm cho tôi.
Lớp trẻ sanh ra và lớn lên tại hải ngoại thật sự không tệ, tình yêu của chúng đối với quê hương không hời hợt như chúng bị cáo buộc.
Cũng một ý với Bác Sĩ Trần Văn Tích, tôi hoàn toàn nhận thấy sự giáo dục của gia đình giữ một vai trò rất quan trọng.Làm người trưởng thượng trong gia đình mà chịu bó tay nhìn con trẻ quay lưng thờ ơ với tổ quốc, không quý trọng và thậm chí còn không biết lá quốc kỳ của quê cha đất tổ ra sao, không biết nòi giống là ai thì có cho chúng cầm ngàn cái bản đồ trong tay, đi hết xứ Đức từ Nam chí Bắc cũng chỉ là hoài công, nói chi chỉ đi vòng quanh một khu phố.
Chẳng những thế , bậc trưởng thượng còn a dua theo sự hư hỏng này và tiếp tay huỷ bỏ bảo vật của tổ quốc thì đúng là một tội ác, là một hành vi phản nghịch đối với xương máu những người đã đổ ra để bảo vệ lá cờ. Hình ảnh hào hùng của người lính quân lực VNCH, hy sinh mạng sống cố cắm cho được lá quốc kỳ vàng VNCH tại cổ thành Quảng Trị năm nào có lẽ chỉ là một hình ảnh vô thưởng, vô phạt đối với họ !
2. Lập luận cho rằng không giương lá Quốc Kỳ VNCH trong cuộc biểu tình là để cho lớp người “trẻ” của VNXHCN dễ dàng tham gia, cho họ tránh nguy hiểm, tạo cho họ cơ hội gần gũi “người Quốc Gia”, mong chờ một cơ hội chín mùi thế hệ của họ sẽ là các chiến hữu chống Cộng nối tiếp.
Tôi có suy nghĩ khác. Lập luận trên đây không vững chắc. Không khí tự do nơi đây đã làm cho con người ta mau quên cái”hệ thống kiểm soát hàng ngang của cộng sản”. Cho dù không cầm cờ, chỉ cần có mặt trong một cuộc biểu tình chống Tàu Cộng thì đã nhanh chóng có báo cáo đầy đủ tới bàn giấy sứ quán việt cộng . Bởi vì lý do gì chúng đã làm ngơ, không quấy rấy người tham gia ? Hỏi tức là đã trả lời.
Từ bấy lâu nay, một số các hội đoàn, hội ái hữu các trường học tại hải ngoại chủ trương “loại bỏ” lá quốc kỳ VNCH trong các Đại Hội họp mặt thế giới với lý luận cố hữu là “người đồng môn tại Việt Nam tham dư sẽ không gặp khó khăn khi về lại VN”. Tôi đã từng chính mắt trông thấy rất nhiều người đang sống tại VNXNCH tham dự các Đại Hội này và nghiêm chỉnh tham dự nghi lễ chào quốc kỳ VNCH. Như vậy chúng ta phải hiểu sao đây?
Gần đây nhất là chuyện Đại hội thụ Nhân thế giới n ăm 2012 tại Paris, cũng cùng một lập luận đó để khai tử lá cờ Vàng, nhưng kết cuộc thì lá quốc kỳ VNCH đã phất phới tung bay trong ngày đại hội. Đây là một thành quả đầy gian nan , kiên tâm, cương quyết bảo vệ lá Quốc Kỳ VNCH của một nhóm các anh chị Thụ Nhân cộng với sự hậu thuẩn của tất cả người VN tỵ nạn coi trọng bảo vật quốc gia VNCH phải dày công tranh luận với BTC nguyên thủy.
3. Ngày hôm nay, theo tôi, không một Cộng Đồng Người Việt Tỵ Nạn CS (CĐNVTNCS) nào trong các quốc gia của thề giới Tự do có một sự sinh hoạt phức tạp như CĐNVTNCS tại Cộng Hoà Liên bang Đức. Cuộc sống giữa hai khối người VN với căn cước tỵ nạn và VN có thông hành của sứ quán Việt cộng gần như chà sát và quyện vào nhau trong mọi tình huống: xã hội, gia đình và kinh tế. Do đó, muốn giữ vững tư tưởng và lập trường, người Việt Quốc Gia phải luôn ý thức thế đứng của mình, luôn đề cao cảnh giác và thận trọng trong mọi giao dịch. Cần biết rõ “ta và địch” . Từ đó, việc vạch rõ âm mưu của CS đang muốn “nhuộm đỏ” VN hải ngoại hay đúng hơn là “nói cho nhau nghe” những suy nghĩ của mình trong chân tình là một chuyện tối cần thiết trong CĐNVTNCS tại Đức.
Bằng những lý do đó, lập luận cho rằng nói lên sự bất đồng ý kiến đối với một phương thức hành động có thể gây bất lợi cho CĐNVTNCS là một hành vi mang tình cách chia rẽ , phỉ báng, phá hoại v.v… trong cộng đồng người Việt Quốc Gia, là làm cho giới trẻ mất niềm tin và buông bỏ cuộc chiến đấu chống Cộng là một lập luận sai nếu không muốn nói theo ngôn ngữ thời đại là “chụp mũ” .
Nhưng ếu thật sự vì vậy mà thế hệ trẻ mất niềm tin tranh đấu thì tôi thấy “tội nghiệp” quá. Các em này đã coi tinh thần quốc gia, dân tộc như một món hàng hạ giá. Vui thì mua vào cầm chơi, khi chán chường thì vất bỏ. Với tinh thần đó, thật khó mà giữ vững ý chí, bất chấp gian nan để đi cho trọn con đường dài gian khổ chống giặc trong thù ngoài là việt cộng và tàu cộng nhằm giải thoát quê hương khỏi ách cộng sản và bàn tay xâm lược của giặc tàu. Với tinh thần đó họ có xứng đáng làm con cháu của giòng giống Lạc Hồng với hàng ngàn năm lịch sử oai hùng của tiền nhân dựng nước và giữ nước ?
4. Sự việc gióng lên tiếng chuông tại hải ngoại để hiệp thông với các cuộc tranh đấu trong nước nhắm bảo toàn lảnh thổ, chống lại sự bán nước của đảng csVN , chống sự xâm lăng của Tàu Cộng đã, đang và sẽ luôn luôn được tổ chức bởi rất nhiều các hội đoàn người Việt tỵ nạn trên thế giới. Các cuộc biểu tình này đều giương cao ngọn cờ vàng Việt Nam Tự Do. Như vậy có nghĩa là chúng ta muốn cho thế giới hiểu rõ, quê cha đất tổ luôn nằm trong tim người VN tỵ nạn cs tại hải ngoại. Nay tại Đức có một cuộc biểu tình không cờ , thử hỏi người Đức nói riêng và thế giới nói chung nghĩ gì? Họ chỉ nghĩ một cách rất đơn giản, là nhóm người VN chống Trung Cộng. NHƯNG là VN nào đây? Người VN khi xưa đến đây xin được định cư tại Đức làm ngừoi tỵ nạn cộng sản hay là VN nào? Người Đức hầu như KHÔNG còn phân biệt rõ là trên đất nước họ có 2 nhóm người VN có sinh hoạt chính trị tương phản nhau ( Nhóm người Việt gian và Việt Cộng dưới sự đở đầu của sứ quán CHXHCNVN đang cố gắng tối đa gây hoả mù tại Đức, nhan nhãn trên xứ Đức tại mỗi nơi ,các hội đoàn, tổ chức, và trang Internet đều danh xưng y hệt như các Hội Đoàn của Cộng Đồng Người Việt Tỵ Nạn. Chỉ khác nhau là trong danh xưng cũa họ thiếu hai chữ TỴ NẠN và tuyệt nhiên không có lá quốc kỳ VNCH. Đây là cái bẫy tạo sự lầm lẫn , làm cho người bản xứ không còn biết phân biệt người Việt Quốc Gia tỵ nạn và người của xứ CHXHCNVN).
Việc biểu tình không cờ này vô hình chung tạo một thế đứng cho nhóm người Việt Nam không chấp nhận cờ vàng và nói khác đi, đang vuốt đuôi âm mưu gian ác , cố ý gây hỏa mù nhằm nhuộm đỏ cộng đồng Việt Nam Tỵ Nạn cs tại Đức.
Lá quốc Kỳ Việt Nam Cộng Hòa ,màu vàng với ba sọc đỏ là một dấu chứng cho tư cách tỵ nạn và sự hiện diện của người VN tỵ nạn CS tại hải ngoại. Nơi nào lá quốc kỳ này bay cao, nơi đo là nơi tụ họp của bầy con tha hương của mẹ Việt Nam trốn chạy bọn cộng sản tàn ác.
Sự mờ ảo kêu gọi đòan kết tranh đấu chống ngoại thù, không nhắc đến nội thù cộng sản VN chẳng những chỉ coi thường sự hy sinh của những người tù cải tạo, những người VN đã bỏ mạng trên đường tìm TỰ DO mà còn là một sự lập lại lịch sử của việc Hồ Chí Minh lừa đảo tinh thần ái quốc của thanh niên ngày xưa kêu gọi chống Pháp rồi ngang nhiên đặt để những chí sĩ ỵêu nước vào chuyện đã rồi, hoặc chết hoặc phải “thúc thủ mà đi tập kết hay đi theo đảng”
5. Việc so sánh cuộc biểu tình ngày thứ hai năm 1989 tại Đông Đức cũ đã tạo ảnh hưởng làm sụp đỗ cs Đông Âu hay việc hai chị em Scholl phát truyền đơn kêu gọi biểu tình chống Hitler tại đại học München với chuyện biểu tình ngày 20.10 sắp tới chủ trương không cầm cờ để có “sức mạnh đoàn kết do có người của cả 2 phe Quốc và Cộng “hồng” ( theo ý của các thơ trao đổi hổm nay là “hồng”, không còn đỏ” hẳn) là một sự so sánh không cùng một nền tảng thì không thể nào so sánh được huống chi lại muốn đem chuyện xưa làm tiền đề cho chuyện nay.
Nhưng, dựa vào căn bản nào mà ban Tổ chức khẳng định là mọi người sẽ đồng lòng HOÀ HỢP HÒA GIẢI bôi xoá lằn ranh Quốc Cộng . Nói như vậy có nghĩa là ban tổ chức dự đoán được sự phản đối của người bảo vệ cờ vàng Việt Nam Tự Do , nghĩa là BTC không chờ đợi sự tham gia của họ. Nói một cách đau lòng hơn, sự hiện diện của họ, người Việt nam Tỵ Nạn cs không có một giá trị cao, không là một cần thiết, không có vai trò quan trọng.
Theo lá thư mới nhất của BS Trần Văn Tích phân tích cho thấy, thành phần tham gia cuộc biểu tình sắp tới , đại đa số là các sinh viên “đoàn kết” và nhóm người VN mới: “du sinh” từ nhiều giai cấp khác nhau và “lao động hợp tác” xưa kia . Sự kết luận của tôi là người Việt Quốc Gia thật sự bị “bỏ rơi” trong cuộc chiến chống ngoại thù không thể nói là không có nền tảng.
6. Ngoài ra tôi hoàn toàn không đồng ý với ý kiến cho là :
“Thành phần trí thức du học trước 75 nay đắp chăn hưởng thụ: Thành phần này có thể bao gồm những sinh viên của thời VNCH gửi đi du học tại Tây Đức, nay họ sống như một người Đức, chẳng màng gì đến tình hình đất nước. Họ đi du lịch VN, sống an nhàn, vợ Đức, con cái hoàn toàn như người Đức.”
(Trích thư bà Võ thị Trúc Giang Lúa9 Neufgrange, ngày 14.10.2012 )
Đây là một kết luận mang tính chất “gom đũa cả nắm”, thiếu yếu tố khách quan và trung thực .
7. Cuối cùng, khi tôi đọc lại lần nữa lá Thư riêng/Thư ngỏ gửi BS Trần Văn Tích , 53119 Bonn ngày 12.10.2012 của bà Bác sĩ Nha Khoa Nguyễn thị Thục Quyên:
“Ngày nào đất nước cha ông giao phó bị ngọai bang xâm chiếm thì dân Việt chẳng còn chỗ cắm cờ. Còn quốc gia thì mới còn đất để cắm cờ. Quốc gia độc lập hay không ,cờ tiêu biểu là cờ nào, bây giờ tùy thuộc 90 triệu dân còn đang sống trong nước.Tôi tin rằng hồn thiêng sông núi còn đó, tính bất khuất không chịu bị Hán hóa của dântộc Việt sẽ bảo vệ tòan vẹn lãnh thổ và lãnh hải của mình. Dân tộc Việt sẽ xum họp và sẽ chỉ lựa màu cờ của Tự do ,Dân chủ, Quảng đại,Vị tha và Nhân nghĩa, những đức tính truyền thống của nòi giống Rồng Tiên.”
Tôi nhận thấy ý định khai tử lá quốc kỳ VNCH đang “xa xa gần gần” đề cập qua đoạn viết này.
Thuỷ chung BTC và những ý kiến đồng thuận đều lập luận là đại đa số những người trong nước chưa hề biết qua lá quốc kỳ VNCH , như vậy để cho họ chọn, thử hỏi họ sẽ chọn lá cờ nào làm Quốc Kỳ?
Kết luận, không chỉ riêng tôi mà tất cả người Việt Quốc Gia tại Đức nói riêng và trên thế giới nói chung, nếu chúng ta coi trọng lá quốc kỳ vàng với ba sọc đỏ, lá quốc kỳ của một quốc gia Việt Nam hoàn toàn độc lập và tự trị , đã thấm bao nhiêu máu của Quân Dân Cán Chính chết vì Tổ Quốc Việt Nam thì chúng ta cần lên tiếng, cần cho mọi người khác hiểu rằng: chuyện họ muốn huỷ bỏ bảo vật thiêng liêng của chúng ta là một điều không tưởng và không thể chấp nhận.
Tôi tin rằng, Cộng Đồng Người Việt Nam Tỵ Nạn Cộng Sản trên toàn thế giới cùng đồng lòng quyết tâm đứng dưới lá quốc kỳ linh thiêng màu vàng ba sọc đỏ quyết bảo vệ quê hương toàn vẹn, chống cộng sản Việt Nam bán nước , chống Tàu Cộng xâm lăng.
Một người Việt Nam tỵ nạn cộng sản định cư tại xứ Đức.
Lê Ngọc Tuý Hương
Ngày 18.10.2012 

Vì giới trẻ mà gạt bỏ cờ vàng, một lập luận sai trái

Tổ chức biểu tình ở München/Đức Quốc ngày thứ bảy 20. October 2012 sắp tới, Nha sĩ Nguyễn thị Thục Quyên chủ trương không sử dụng quốc kỳ Việt Nam Cộng Hoà.  Có người phụ hoạ theo cung cách đấu tranh này và biện bạch rằng giới trẻ Việt Nam, con cháu của người tỵ nạn, không biết hoặc biết rất ít về lá cờ nền vàng ba sọc đỏ của Miền Nam; do đó, cần tránh sử dụng lá cờ liên hệ trong cuộc biểu tình liên hệ để dễ gần gụi, để tạo thông cảm. Đây là một lập luận chẳng những sai trái mà còn phản động.
Trước hết, không phải hậu duệ của người tỵ nạn chúng ta không biết hay biết ít về quốc kỳ, lại càng không hề có chuyện giới trẻ tỵ nạn dị ứng đối với quốc kỳ, không chấp nhận hay loại bỏ quốc kỳ. Sau đây là các bằng cớ.
Ngày 8 tháng chín vừa qua, Hội Người Việt Tỵ nạn tại Köln tổ chức sinh hoạt văn nghệ cho giới trẻ, được hưởng ứng nồng nhiệt. Trong buổi sinh hoạt này có treo quốc kỳ và cử quốc ca. Trong tương lai gần, Hội Phụ nữ Việt nam Tự do sẽ tổ chức một Ngày Văn hoá ở Frankfurt mà đối tượng chính là hậu duệ tập thể người Việt tỵ nạn cộng sản. Các em các cháu đang tích cực tập dượt, học hỏi để tham gia buổi sinh hoạt này, tất nhiên là dưới bóng quốc kỳ và trong tiếng quốc ca.
Trong dịp Đại hội Giới trẻ Công giáo Toàn Thế giới được triệu tập rất qui mô, rất vĩ đại tại Köln cách đây vài năm, chính một người trẻ Việt Nam con cháu gia đình tỵ nạn đã giương cao lá đại kỳ Việt Nam Cộng Hoà sau lưng Đức Giáo Hoàng. Hình ảnh này được giới truyền thông quảng bá rộng rãi khắp thế giới, mọi người tại năm châu bốn bể đều nhìn thấy, kể cả những người khiếm thị (vì có phương tiện trợ lực khác nhằm giúp nhãn quan bị khuyết tật).
Cá nhân tôi đã hân hoan và xúc động được dịp bắt tay người bạn trẻ đáng ngưỡng mộ này, đồng thời tôi cũng có cơ may biểu lộ lòng kính phục đối với thân phụ người thanh niên giương cao quốc kỳ. Vì kính trọng đức tính khiêm cung của Anh, tôi không tiện nêu danh tính. Người giương cao cờ quốc gia vào dịp khánh thành cái gọi là Trung tâm Văn hoá Franken ở Nürnberg ngày 09 tháng chín vừa qua là một thuyền nhân thuộc thế hệ thứ hai. Tôi chỉ kể một vài trường hợp ở Đức mà tôi biết. Tất nhiên tôi chẳng thể nào biết hết mọi chuyện xảy ra trên quê hương của Goethe, của Schiller.
Ngoài nước Đức, trên khắp thế giới, bất kỳ nơi nào có người tỵ nạn Việt Nam chống cộng thì nơi đó đều có chủ trương, kế hoạch, đường lối, biện pháp để giới trẻ biểu lộ tấc lòng thượng tôn quốc kỳ Việt Nam Cộng Hoà. Có những hội đoàn mang danh Đoàn Thanh Niên Cờ Vàng. Tại nhiều tiểu bang Hợp Chủng Quốc, có những Hội Sinh viên Đại học đấu tranh kiên trì hạ cho kỳ được cờ máu để thay vào bằng cờ vàng trong khuôn viên các trường đại học họ đang theo học. Có những em bé học tiểu học hay trung học oà khóc không chịu nhận cờ máu là cờ của mình khi thầy cô mang sách ra giảng dạy cho các em, nhất nhất nằng nặc bảo cờ của con là cờ khác.
Những dật sự cảm động này không hề hiếm hoi trong lịch sử chống cộng của người Việt lưu vong sống khắp năm châu.
Người Tây Tạng lưu vong tỵ nạn nếu muốn biểu tình chung với người dân trong nước được dịp xuất ngoại có bỏ lá cờ truyền thống của họ không? Người Đài loan khi đứng ra tổ chức biểu tình mà có sự tham gia của người Trung hoa lục địa chẳng lẽ phải đành đoạn gạt bỏ lá cờ thanh thiên bạch nhật? Người Kurdistan sống khá đông ở Đức mỗi khi sinh hoạt chính trị mà muốn có sự tham gia của người Thổ gốc Kurde sang Đức du lịch, học tập, lao động v.v..đều phải bỏ lá cờ gợi nhớ gốc nguồn dân tộc của họ hay sao? vân vân và vân vân.
Vấn đề căn bản nằm ở chỗ thế hệ trước biết giáo dục, biết truyền bá ý nghĩa biểu tượng Tự Do, Dân Chủ của lá cờ nền vàng ba sọc đỏ cho thế hệ tiếp nối. Vấn đề không phải nằm ở chỗ vứt bỏ, loại trừ lá cờ biểu tượng Tự Do, Dân Chủ để có thể gần gụi thế hệ sinh sau. Chừng nào còn cộng sản trên mảnh đất chữ S thì tuổi trẻ Việt Nam, dẫu không còn nói rành Việt ngữ mà sử dụng tiếng Anh, tiếng Mỹ, tiếng Úc, tiếng Pháp, tiếng Đức, tiếng Na uy, tiếng Do thái v.v..để giao tiếp cùng nhau, chừng đó họ vẫn phải sử dụng biểu tượng Tự Do, Dân Chủ là quốc kỳ Việt Nam Cộng Hoà trong đấu tranh chống cộng.
Không giáo dục được cho đàn hậu sinh, hậu học, thấu hiểu nguyên lý này là phản bội Tổ Quốc, Dân Tộc. Đã vô ân bất lực không giáo dục được con cháu thì chớ mà lại còn đầu hàng, khiếp nhược qua hành động loại bỏ, gạt đi biểu tượng quốc kỳ nền vàng ba sọc đỏ là một tội ác đối với Tổ Quốc, Dân Tộc.
Bác sĩ Trần Văn Tích
Thư ngỏ gửi Nha sĩ Nguyễn thị Thục Quyên, München
Chị Thục Quyên ơi,
Mấy hôm nay tôi được Chị chuyển cho đọc một số e.mail liên hệ đến cuộc biểu tình do nhóm Chị dự định tổ chức tại München ngày thứ bảy sắp tới, 20 tháng 10.2012, đặt dưới tiêu đềMột ngày choTổ quốc Việt Nam. Chị còn có mỹ ý và thịnh tình mời tôi tham dự.
Gia đình tôi năm người được chính quyền Đức trực tiếp can thiệp với Việt cộng nên đến được Tây Đức năm 1984. Chúng tôi đương nhiên được hưởng qui chế người tỵ nạn Đông Dương, Indochinaflüchtlinge. Khi xin gia nhập quốc tịch Đức, chúng tôi bắt buộc phải từ bỏ quốc tịch Việt Nam. Hiểu theo công pháp quốc tế và theo lương tri nhân loại, cái gọi là Tổ quốc Việt Nam không dính dáng gì đến chúng tôi nữa, chừng nào chủ nghĩa cộng sản còn tồn tại và tôi còn phải mang căn cước Indochinaflüchtlinge. Khái niệm “Tổ quốc Việt Nam“ trong chúng tôi gắn liền với tư cách tỵ nạn cộng sản mà biểu tượng cho công cuộc tranh đấu nhằm hy vọng có ngày chấm dứt cảnh sống lưu vong là quốc kỳ Việt Nam Cộng Hoà nền vàng ba sọc đỏ. Chuyện đơn giản chỉ có thế. Vì vậy khi nhóm Chị chủ trương tổ chức sinh hoạt chính trị mà không sử dụng lá cờ của chúng tôi thì lý đương nhiên tôi chẳng thể nào tham dự.
Huống chi lý do đưa đến quyết định phủ nhận lá cờ quốc gia trong vụ biểu tình ngày thứ bảy tới, theo tôi, rất khiên cưỡng. Tôi cố dùng một tính từ trung tính tuy rằng từ trong thâm tâm, tôi nghĩ đến những tính từ thích đáng hơn (và cũng mạnh mẽ hơn). Nhóm Chị cho rằng đem lá cờ vàng ba sọc đỏ ra đánh đổi một nước Việt Nam tự do, dân chủ, phú cường thì tại sao lại chống đối.
Quốc kỳ Việt Nam Cộng Hoà là một vũ khí rất lợi hại mà chúng tôi, những người chống cộng, đang có trong tay. Chả thế mà lãnh tụ Việt cộng quá cố Võ Văn Kiệt đã yêu cầu người Việt hải ngoại nên ngưng sử dụng. Chả thế mà khắp nơi trên đất Hoa Kỳ, chiến dịch dựng cờ vàng đã lan toả rộng lớn và tồn tại vững vàng. Nay bỗng dưng nhóm của Chị bảo chúng tôi tự hủy vũ khí lợi hại đang có đi để đổi lấy một ước mơ hão huyền, một ảo vọng viễn vông, một bọt bèo không tưởng. Tôi nói bọt bèo vì liên tưởng đến câu thành ngữ rất quen thuộc thả mồi bắt bóng.
Chị Thục Quyên à,
Chị biết mà. Từ lâu lâu lắm rồi, từ những năm giữa thập niên 80 lận, nhóm Bùi Duy Tâm ở Hoa Kỳ đã chủ trương không sử dụng quốc kỳ quốc ca Việt Nam Cộng Hoà nhằm dọn đường cho một thế đấu tranh mới (?!). Rồi cũng cách đây cả chục năm, một hai cá nhân ở Hoà Lan lại tấp tểnh đi theo lối mòn này. Và cũng cách đây chừng mươi năm, một cá nhân ở London (Anh quốc) hành động y hệt như nhóm Chị : dùng bản đồ chữ S đi biểu tình thay vì dùng cờ. Ngay chính bản thân Chị và quí vị cùng chí hướng cũng đã dương danh chọn lề lối biểu tình không cờ ít nhất cũng một lần rồi ở München, và lần này là lần thứ hai.
Chị Thục Quyên ơi,
Chị có thể vui lòng cho biết liệu pháp biểu tình không cờ, đã được đem ra ứng dụng từ mấy chục năm nay, hết San Jose đến Amsterdam, hết Amsterdam đến München, đã mang lại hiệu quả nào cho đất nước và con người Việt Nam? Hay trái lại, cộng sản càng ngày càng tàn bạo, tổ quốc càng ngày càng điêu linh, dân chúng càng ngày càng khốn khổ? Và nếu có những tiếng nói, những sinh hoạt phần nào góp công góp sức tiếp tay yểm trợ quốc nội khiến bạo quyền phải chùn bớt tay, phải nới một chút thì tất cả những hình thức đấu tranh đa dạng, những cung cách chống cộng khác nhau đều luôn luôn tiến hành nếu không trực tiếp dưới bóng cờ vàng ba sọc đỏ thì cũng gián tiếp trong tinh thần quốc kỳ Việt Nam Cộng Hoà?
Vô hình trung chủ trương biểu tình không mang quốc kỳ Việt Nam Cộng Hoà đã làm lợi cho giặc vì giặc biết rằng lá cờ máu của chúng không thể nào chường mặt ra được trong cộng đồng hải ngoại, nay nếu không sử dụng cờ quốc gia thì giặc bỗng nhiên bất chiến tự nhiên thành.
Tôn trọng đường lối suy nghĩ của Chị và quí vị trong nhóm Chị, tôi xin phép được thành thật gửi đến Chị cùng các anh chị em trong nhóm Chị lập trường của cá nhân tôi, một người tỵ nạn cộng sản.
Đức quốc, 11.10.2012

BS. Trần Văn Tích
Thưa bà Thục Quyên,
Hôm nay nhận được thư chuyển của một người bạn ở München,đọc qua không thể im lặng được, nên mạo muội viết vài hàng đến bà.
Dù không phải là một Phật Tử như bà, nhưng tôi muốn bắt đầu câu chuyện bằng một lời nhận xét vể cộng sản của Ðức Dalai lama: „ Cộng sản là loài cỏ dại mọc trên hoang tàn của chiến tranh, là loài trùng độc, sinh sôi, nẩy nở trên rác rưởi của cuộc đời “
Là một người tỵ nạn cộng sản, có khi nào bà cảm thấy xấu hổ khi bà hô hào, kêu gọi tham gia một cuộc biểu tình trên nước Ðức tự do này,dưới sự điều hành gián tiếp của tổng lãnh sự quán CSVN Nguyễn Hữu Tráng hay không? Hay bà nghĩ rằng mình quá thông minh,để không một ai có thể lừa bà được?
Một điều hiển nhiên bà không phải là người vô học, để không đủ hiểu biết mà nhận ra mộtđiều rằng bà đang bị bọn cộng sản lừa bà, đồng hóa bà, chúng biến bà thành con rối trong chiến dịch xóa bỏ cờ Vàng của chúng?!
Nhưng cái “BỊNH“ thích đưa mặt ra trước đám đông, thích được cầm Microfone, thích được làm người nổi tiếng và nhiều cái thích vớ vẫn khác nữa ..đã khiến cho bà tiếp tay với cộng sản một cách lố bịch và không còn biết hổ thẹn là gì nữa cả.
Năm vừa rồi, bà tự hào, hồ hởi khi được báo cộng sản Hương Việt đưa mặt bà lên báo, rồi bà háo hức viết bài “Tôi đi biểu tình“
Thưa với bà, việc đi biểu tình chống Trung Cộng là việc mà những người nông dân,công nhân,thợ.. phu.. dốt nát, nghèo hèn ở Việt Nam họ đã làm từ nhiều năm trước, họ làm trong muôn ngàn khó khăn, trong sự đàn áp man rợ của nhà cầm quyền CSVN, có khi đánh đổi cả tính mạng của họ… thì bà, một người được sống trên đất nước Ðức tự do này, được quyền nói, được quyền đi biểu tình và còn được cảnh sát bảo vệ… lại là một người tỵ nạn cộng sản, mà bà không dám giương cao ngọn cờ Tổ Quốc-cờ Vàng Ba Sọc đỏ,để kêu gọi đánh đổ chế độ CS độc tài VN,để cứu vớt những người yêu nước đang bị giam hãm trong nhà tù việt cộng, mà bà cho rằng họ yêu nước giống như bà, thì có gì đáng để bà tự hào, hãnh diện..nếu không nói là hèn nhát, nhu nhược và là nổi nhục cho cộng đồng người việt tỵ nạn cộng sản chúng tôi trên thế giới này, thưa bà?
Ðối với bọn CS thì bà tạo điều kiện cho chúng vu khống, mạ lị..người tỵ nạn, rồi bà cũng có được bọn chúng tin tưởng trọng nể chi đâu, Bui Loc cũng đã lột mặt nạ của bà công khai đó thôi.
Thiết nghĩ, sau cái tát nghiệt ngã mà nhà cầm quyền CSVN ban tặng cho Nhà Sư Thích Nhất Hạnh, cấm không cho ông bước chân về VN nữa, cũng như việc tống đuổi 400 Tăng Thân của Ông ra khỏi thiền Viện tại Lâm Ðồng, thì bà có thể mở mắt ra, nhưng bà vẫn là bà như một hòn đá trơ trẻn, lăn lóc…
Thôi thì bà sẽ mãi mãi là Sen Búp và không bao giờ trờ thành đóa hoa Sen ngát hương được, vì cái nhìn nhận của bà chỉ dừng lại ở đó, ở cái TÔI vĩ đại của bà mà thôi, tiếc thay!
Lá thư này viết cho bà, mà cũng là cho những người Việt trực tiếp hay gián tiếp tỵ nạn cộng sản đã và sẽ có mặt trong buổi biểu tình kiểu như bà quảng bá.
Nguyễn Bá Chổi
Thưa các ông, các bà trong ban tổ chức biểu tình 20.10.2012
xin mạn phép trích lời của Nữ Thủ Tướng Ðức Angela Merkel:“ Cộng sản đã làm cho người dân trở thành gian dối“ qua đó tôi rất thông cảm cho các ông, bà về lối kêu gọi, tuyên truyền dối gian, đánh lận.Tôi tin rằng các ông, bà không ai còn dưới tuổi 40, nên tôi tạm lấy lời của Cựu tổng bí thư đảng Cộng sản Nam Tư Milovan Djilas để nhắn nhủ đến các ông, bà :“ Hai mươi tuổi không theo Cộng Sản là không có trái tim. Bốn mươi tuổi không từ bỏ Cộng Sản là không có cái đầu“.Trên đất nước tự do dân chủ, pháp trị này, khi các ông vu khống, chụp mũ ai, có nghĩa là các ông đã vi phạm điều luật § 187 StGB.Nếu vì nhận được bổng lộc, ân huệ của Ðảng CSVN mà các ông, bà quay đầu lại với chính Cha, Chú …của mình, những cựu quân nhân VNCH, những người đã từng chiến đấu với CS, chiến đấu cho lẽ phải, để bảo vệ tự do cho Miền Nam VN,bảo vệ lá cờ Tổ Quốc, như vậy các ông, bà không trọn đạo làm người.Nếu chỉ hy sinh lá cờ vàng ba sọc đỏ để đổi lấy một Việt Nam dân chủ tự do thật sự theo lập luận của các ông, thì Việt Nam đã 38 năm thực sự có tự do,dân chủ rồi chăng,vì dù không hy sinh nhưng lá cờ vàng nào được tồn tại, hiện hữu tại Việt Nam?? vậy cần gì đến các ông đấu tranh để có tự do,dân chủ?
Nếu theo luận điệu là không mang cờ để “quy tụ số đông“Khi số đông đó vì hèn và nhát mà ủng hộ cho cái gọi là chính sách tuyên truyền của nhà cần quyền CSVN thì lợi ích chi? số lượng là cần thiết, nhưng chất lượng vẫn là yếu tố quyết định.Nếu không làm tay sai cho CS mà gọi là hèn và nếu không làm gương cho nhưng tên tay sai CS gọi là gương không sáng, thì trên thế giới này, ít nhất phải có trên 5 tỷ người vui vẻ chấp nhận điều này.Riêng phim „Hoàng Sa Việt Nam: Nỗi đau mất mát „ mà các ông,bà kêu gọi chúng tôi nên xem, thật lòng một trẻ nít lên ba cũng nhận ra đây là chiến thuật tuyên truyền ấu trĩ thấp kém của nhà cầm quyền CSVN.Xin mạn phép giải thích thêm cho các ông về lá cờ và tại sao chúng tôi cần mang cờ khi đi đấu tranh, biểu tình:
Lá cờ đỏ sao vàng yêu quý của CSVN,chỉ là biểu tượng sự nô lệ của Dân Tộc VN cho hệ thống CS quốc tế từ 1945, đánh dấu một giai đoạn khổ nhục, lầm than nghiệt ngã của dân tộc, chính vậy cần hủy diệt sớm hơn có thể.
Lá cờ Vàng Ba Sọc Ðỏ: không là biểu tượng riêng cho chế độ miền nam VN. Lá cờ này đã có nguồn gốc từ thời tổ tông, ông, cha của chúng ta, từ năm 1802. Nó đi cùng với lịch sử dân tộc trên hai thế kỷ. Như vậy nó hoàn toàn xứng đáng là lá cờ Tổ Quốc VN, là hồn thiêng sông núi, là biểu tượng cho người dân Việt.
Dù vạn vật thay đổi, vũ trụ luân chuyển và tất cả chỉ là tương đối, nhưng đến thời điểm này thì giá trị và ý nghĩa của lá cờ Vàng vẫn không thay đổi.
Bản thân các ông, bà cũng như tất cả những người Việt khác đang được định cư trên đất nước Ðức này, thiết nghĩ không ngoài lý do tỵ nạn chính trị, hoặc là trực tiếp, hay là gián tiếp.
Nếu các ông, bà hô hào đấu tranh cho dân tộc VN, thì hãy dựa vào hồn thiêng núi sông, dựa vào vong linh những bậc anh hùng dựng và cứu nước, dựa vào những nguyện vọng căn bản của người dân.Ở nơi đây, nơi phương trời xa,biểu tượng cho tất cả những gì vừa nêu ra, chính là lá cờ Tổ Quốc.
Nếu các ông, bà trong ban tổ chức, kêu gọi được đông đảo người Việt, cùng đứng dưới lá cờ vàng-lá cờ Tổ Quốc này, để cùng đấu tranh chống CSVN bán nước, kêu gọi lật đổ nhà cầm quyền CSVN độc tài, đàn áp dân lành; chống bọn bành trướng Trung Cộng, thì đó mới là điều mà các ông, bà nên hãnh diện, tự hào và xứng đáng được những người yêu nước chân chính khâm phục và ủng hộ triệt để.
Còn bằng ngược lại, thì chỉ là trò bịp bợm, lừa lọc..chỉ là trò Propaganda lố bịch mà thôi.
Lời cuối, xin gửi đến quý ông, bà, lời của cựu Tổng Thống Nga Boris Jeltsin: „ Cộng sản không thể nào sửa chữa, mà cần phải đào thải nó“
Nguyễn Bá Chổi
Chúng tôi là nhân dân” của chế độ nào ?
Nếu là Nhân Dân phải có lập trường rõ ràng
VỎ BỌC ĐỘC LẬP TỰ DO, HỒN MA CỘNG SẢN.Trà trộn trong các cộng đồng sinh sống ở nước ngoài, làm gián điệp hoạt động dưới nhiều hình thức, trong đó theo dõi Người Tỵ Nạn Cộng Sản, kinh tài, trí vận, tôn giáo vận..vân… Đây là những hoạt động gián điệp, ngụy trang dưới nhiều hình thức, trong đó có sự xâm nhập nhân viên sứ quán cộng sản vn, dùng những thành phần ham danh lợi trong các cộng đồng làm những công tác tai mắt cho bọn chúng. Công tác tình báo, gián điệp thường được sử dụng những thành phần nằm trong các cộng đồng, rất có lợi và ít khi bị phát giác. Những kẻ làm lợi cho cộng sản vì lợi lộc cá nhân, rất nguy hiểm, kẻ thù sống chung, bề ngoài là cùng lập trường, nhưng là thứ đồng sàng dị mộng, sẵn sàng đâm sau lưng nếu cần thực thi công tác theo lệnh đảng cộng sản.Cộng đồng Người Việt Tỵ Nạn Cộng sản VN cũng thế, có những điều đáng nghi ngờ khi trong các buổi sinh hoạt cộng đồng, có một số người đến với máy móc tối tân, quay phim, chụp ảnh rất tự nhiên và sau đó biến mất, không ai biết những hình ảnh, thu âm đi về đâu?.Cũng có một số người thất nghiệp trường kỳ, nhưng dư tiền để trang bị máy quay phim, chụp ảnh tối tân, đến các sinh hoạt cộng đồng, các cuộc biểu tình, hội đoàn, nhưng không biết là họ làm công việc nầy có lợi ích gì, nhưng họ rất kiên trì, bỏ nhiều thời giờ, làm việc như là những người chuyên môn…có thể họ là người của sứ quán, giả vờ đến tham dự, hay là người tỵ nạn làm công tác cho sứ quán, nên những hình ảnh có thể nằm trong sứ quán?Tại hải ngoại, có một số người hô hào chống cộng để ngụy trang, lấy uy tín, nhưng lại về Việt Nam thường trực mà vẫn an toàn. Điều nầy chứng tỏ họ mang vỏ bọc tự do, nhưng ruột là ma cộng sản, chứ người chống cộng thực sự, không ai trở về. Nhưng hô hào chống cộng, trở về an toàn, trà trộn vào sinh hoạt cộng đồng, hang hái.. đều không thể tin và cần đặt ra câu hỏi về những người nầy.Nhóm đề xướng biểu tình „một ngày cho tổ quốc“ về hình thức họ là những người tận tâm với đất nước, nhưng thực sự họ ngu xuẩn nói cho đúng họ cố ý không dám kêu gọi chống bọn cộng sản vn bán nước mà kêu gọi chống Trung Cộng, thử hỏi có ai ngu đần đến độ không nhận ra sự mâu thuẫn nầy?. Một điều trái với nguyên tắc trí tuệ là nhóm đề xướng này có một số người tốt nghiệp đại học, trí tuệ của họ phải hơn hẳn những người bình thường về nhận thức, thế mà họ vẫn không nhận ra bọn cộng sản vn gian trá, mồm hô hào kêu chống Trung Cộng mà không chống cộng sản, lại chủ trương không đảng phái không cờ.Người Việt Tỵ Nạn Cộng Sản hải ngoại cần phải thận trọng khi các ban đại diện cộng đồng, ban chấp hành các tổ chức, hội đoàn…không lai lịch, đó chính là những con giòi mọt nằm bên trong, sẵn sàng đem cả cộng đồng, tổ chức để bàn giao cho sứ quán cộng sản. Tuy nhiên, những kẻ hai hàng quốc-cộng nầy vẫn chưa dám công khai dùng lá cờ máu để tiếp thu cộng đồng hải ngoại, vì những nạn nhân cộng sản đông đảo, nên chúng tạm thời dùng vỏ bọc độc lập tự do, bên trong là hồn ma cộng sản“.Muốn Chống Trung Cộng Trước tiên phải lật đổ và tiêu diệt bọn cộng sản vn.
Thanh Si Bui
Kèm quảng cáo của Ban Tổ Chức biểu tình ngày 20/10/2012 tại München/Đức Quốc để hiểu rõ sự việc hơn!
Một ngày cho Tổ Quốc Việt Nam tại München vào thứ Bảy 20/10/2012
BIỂU TÌNH TUẦN HÀNH KHẲNG ĐỊNH CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ VÀ LÃNH HẢI VIỆT NAM
KÈM THEO BUỔI XEM PHIM “HOÀNG SA VIỆT NAM: NỖI ĐAU MẤT MÁT”
Mục đích:
- Phản đối chính quyền Trung Quốc liên tục xâm phạm trắng trợn chủ quyền lãnh thổ, lãnh hải và tài nguyên Việt Nam.
- Vạch trần chính sách bành trướng, đe dọa hòa bình của chính quyền Trung Quốc trước công luận quốc tế.
- Thể hiện quyết tâm bảo vệ quê hương Việt Nam của người Việt hải ngoại.
- Yêu cầu nhà cầm quyền Việt Nam cương quyết khẳng định chủ quyền đất nước và độc lập dân tộc, đồng thời tôn trọng và khuyến khích quyền biểu hiện công khai lòng yêu nước của mọi công dân Việt Nam.
Phương thức tổ chức:
- Biểu tình tại các quảng trường chính và tuần hành trong trung tâm thành phố München.
- Giải thích mục đích biểu tình và tạo sự ủng hộ từ công chúng.
- Bày tỏ thái độ ôn hòa, đoàn kết trong cộng đồng để thể hiện lòng yêu chuộng hòa bình và bản sắc dân tộc Việt Nam.
- Xem phim “Hoàng Sa Việt Nam: Nỗi đau mất mát”, giao lưu với tác giả phim André Menras đến từ Pháp vào buổi tối sau khi biểu tình.
Động lực:

MỘT NGÀY CHO TỔ QUỐC VIỆT NAM xuất phát từ lòng yêu nước của mỗi cá nhân trong nhóm khởi xướng và tuyệt đối độc lập, không do sự chỉ đạo của bất kỳ đoàn thể hay đảng phái nào. Những người khởi xướng hoàn toàn chịu trách nhiệm về pháp lý và phương thức tổ chức.
Nhóm khởi xướng buổi biểu tình (xếp theo thứ tự tên gọi):
Lê Văn Cát,
Hồ Thành Công,
Hồ Viết Đoan,
Nguyễn Nam Hòa,
Bùi Quang Lộc,
Thục Quyên,
Nguyễn Minh Trí,
Nguyễn Anh Tuấn
HƯỚNG DẪN QUAN TRỌNG CHO VIỆC THAM GIA BIỂU TÌNH:
- Xin vui lòng chuyển tiếp lời mời này đến tất cả thân hữu, đồng nghiệp, bạn bè người Việt cũng như người Đức và vận động mọi người cùng đông đảo tham gia
- Để cùng thể hiện lòng yêu nước, đứng trên mọi chính kiến, tuyệt đối không sử dụng bất kỳ lá cờ nào dưới mọi hình thức (cờ, mũ, áo, khăn quàng, cà-vạt, huy hiệu,…) mà chỉ dùng bản đồ Việt Nam làm biểu tượng tổ quốc trong suốt thời gian tham gia
- Chỉ sử dụng những biểu ngữ với nội dung phản đối hành vi xâm lược của chính quyền Trung Quốc, cũng như yêu cầu nhà cầm quyền Việt Nam phải tôn trọng và khuyến khích quyền biểu hiện công khai lòng quyết tâm bảo vệ đất nước của dân tộc Việt Nam.
- Đề nghị quý cô bác anh chị, các cháu mặc trang phục truyền thống (áo dài, khăn đóng, nón lá,…) để thể hiện tinh thần và bản sắc Việt Nam.
- Không hô khẩu hiệu và biểu lộ hành động hung hãn trong cuộc biểu tình tuần hành, hầu thể hiện sự ôn hòa, phù hợp với lòng yêu chuộng hòa bình của chúng ta.
- Cùng giữ trật tự theo sự hướng dẫn của cảnh sát Đức và ban điều hành
NGÀY GIỜ, ĐỊA ĐIỂM:
- MỘT NGÀY CHO TỔ QUỐC VIỆT NAM tại München vào thứ bảy 20.10.2012
- Biểu tình khởi đầu lúc 13:00 giờ tại Geschwister-Scholl-Platz (U3/U6 trạm Universität) trước khi tuần hành
- Tuần hành trong trung tâm thành phố München đến Sendlinger Tor
- Biểu tình kết thúc lúc 16:00 giờ tại Sendlinger-Tor-Platz (U1/U2/U3/U6 trạm Sendlinger Tor) sau khi tuần hành
- Xem phim “Hoàng Sa Việt Nam: Nỗi đau mất mát”, giao lưu với tác giả phim André Menras lúc 19:30 giờ tại hội trường Kurt-Eisner-Straße 28 (U5 trạm Quiddestraße). Vào cửa tự do, có bán ẩm thực

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét