Đấu tranh dân chủ với biểu tình
Le Nguyen (Danlambao) - Không ai có thể phủ nhận tư tưởng của các vĩ nhân đã ảnh hưởng không ít trên đời sống của nhân loại và những câu ca dao, tục ngữ, thành ngữ của tổ tiên nòi Việt đã trở thành bài học hữu ích trong đời sống của dân tộc Việt Nam. Một trong nhiều lời khuyên dạy của người xưa có câu “thất bại là mẹ thành công” nhằm dạy cho chúng ta biết học bài học từ trong thất bại, biết bình tâm nhìn lại đoạn đường đã qua, biết tìm ra điều chỉnh sai sót để tiến đến thành công. Thế cho nên, việc kiểm nghiệm quá trình đấu tranh cho dân chủ, cách mạng dân chủ sao cho phù hợp với hướng đi của thời đại để thành công là điều không thể thiếu.
Theo chiều hướng đó, chúng ta cùng nhau xét đến sự kiện xuống đường bày tỏ lòng yêu nước và mở rộng mối tương quan giữa xuống đường biểu tình tuần hành đối với công cuộc đấu tranh cho dân chủ hiện nay để đáp ứng tình hình chuyển động chính trị đòi hỏi.
Quan sát diễn tiến cuộc biểu tình chống Trung Cộng năm nay có nhiều tiến bộ tích cực bên cạnh những hạn chế khách quan còn tồn tại:
Xét về mặt tiến bộ tích cực trong cuộc biểu tình lần này, chúng ta thấy có sự kêu gọi của giáo hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất do đại lão Hòa thượng Thích Quảng Độ lãnh đạo nhập cuộc, dù các tăng ni phật tử bị lực lượng an ninh đồng phục lẫn thường phục bằng nhiều thủ đoạn bao vây, ngăn cản, cưỡng chế trước cổng chùa, viện hoặc trên đường đến địa điểm biểu tình nhưng các lãnh đạo tinh thần Phật giáo Thống nhất đã kịp thời tường trình sự việc và phóng viên dân báo đưa được hình ảnh diễn ra các chùa ở Huế, Saigon trên các phương tiện truyền thông không chính thống trong, ngoài nước như là lời tố cáo chế độ đàn áp công dân bày tỏ chính kiến trước dư luận trong nước và thế giới.
Riêng các biểu tình viên của năm trước, các bloggers nổi trội có ít nhiều tiếng tăm đã bị lực lượng an ninh đông như quân Nguyên đe dọa, khủng bố tinh thần từ nhiều ngày trước nhằm kềm kẹp, ngăn cấm hoặc cầm chân họ, qua các giấy mời “làm việc” vớ vẩn ở xã phường, quận huyện nơi cư trú trong ngày biểu tình. Ngay cả việc trước thời gian biểu tình, lực lượng an ninh ở Saigon cầm giữ Nguyễn Chí Đức, cưỡng chế Bùi Minh Hằng về lại Vũng Tàu, bắt giữ Châu Văn Thi (Facebook Người Yêu Nước) trên đường với lý do mang theo máy ảnh và bắt “cóc” thô bạo các thanh niên thuộc nhóm Huỳnh Thục Vy ngay địa điểm trước giờ diễn ra biểu tình. Thế nhưng, mọi biện pháp nghiệp vụ nhơ bẩn, thô thiển thời Stalin của an ninh cộng sản Việt Nam đưa vào sử dụng đều không ngăn được lòng can đảm, lòng dũng cảm của những người con yêu của Tổ quốc xuống đường bày tỏ tình yêu nước và cuộc biểu tình tuần hành vẫn diễn ra ở hai đầu đất nước Hà Nội-Sài Gòn với nhiều con người mới thầm lặng vượt qua sợ hãi nhập cuộc.
Xét về mặt hạn chế của biểu tình, chúng ta vẫn chưa thấy “hạt nhân” của các tổ chức đấu tranh vận động được những thành phần khác trong xã hội nhập cuộc như công nhân, nông dân, tiểu thương... các tôn giáo Cao Đài, Hòa Hảo, Tin Lành... đồng loạt tham gia xuống đường, dù trong thời gian dài có nhiều cuộc biểu tình phản kháng rời rạc, lẻ tẻ đòi hỏi quyền lợi chính đáng của các tôn giáo, các nông dân bị cưỡng chế đất đai, giới lao động nghèo bị bóc lột sức lao động, giới tiểu thương bị thu thuế, phí tràn lan, bị chèn ép dẹp chợ giao cho nhóm lợi ích nhà giàu xây dựng trung tâm thương mãi. Tất cả chưa được các “hạt nhân” đấu tranh kết hợp thành một khối để đấu tranh đòi quyền lợi hiệu quả hơn, với mục tiêu cao hơn, xa hơn lợi ích cá nhân hoặc các nhóm tôn giáo xã hội, dù nhiều người trong số này biết rằng đảng cầm quyền hiện nay đã chà đạp thô bạo quyền làm người, đi ngược lại lợi ích của dân tộc, là phản dân hại nước như hai năm rõ mười cần phải thay đổi nhưng vẫn thụ động chờ ai đó làm thay.
Bên cạnh đó, cuộc biểu tình tháng 7 thiếu yếu tố bất ngờ khi công bố thời gian và địa điểm cũng như các bloggers kêu gọi xuống đường, tạm xem như là các hạt nhân, là linh hồn của cuộc biểu tình do nhiều nguyên nhân chưa được sự tiếp sức, hỗ trợ tích cực hiệu quả của các tổ chức đấu tranh chính trị chuyên nghiệp, các đoàn thể xã hội trong, ngoài nước nên kết quả đạt được còn nhiều hạn chế. Do đó, cần một số điều chỉnh cho những lần xuống đường kế tiếp trong tương lai.
Dù cuộc biểu tình chống bành trướng Trung Cộng trong năm 2012 có tiến bộ hay giới hạn nhưng đã đạt được nhiều thành quả nhất định do nỗ lực, bền bỉ không mệt mỏi của các cá nhân, tổ chức đấu tranh cho tự do, dân chủ trong nhiều chục năm qua.
Chúng ta có thể nhìn thấy thành quả đấu tranh này, qua việc nhà nước Việt Nam do đảng cộng sản lãnh đạo nhiều chục năm trước ngang nhiên treo án tử, án tù không án cho bất cứ ai, dù chỉ nghi ngờ chống đối chủ trương, đường lối của đảng, kể cả các “đồng chí” trong đảng cộng sản cũng không thoát khỏi bàn tay sắt máu, hung bạo của đảng. Cho đến thời gian gần đây việc tống tù những người khác chính kiến, tương đối có khác qua các màn hài của các phiên tòa được gọi là công khai với các bản án bỏ túi trước khi phiên xét xử diễn ra, và trong cuộc biểu tình vừa qua bản chất thực thi luật pháp tùy tiện của nhà nước độc tài, toàn trị cộng sản chưa thay đổi nhưng so với những gì xảy ra trước đó, đã có sự lùi bước đáng kể của đảng cộng sản Việt Nam.
Điển hình cho sự lùi bước này là những ngày tháng sau năm 1975, đảng cộng sản đã xử tử hình, chung thân nhiều cá nhân thuộc các tổ chức được cộng sản gọi là phản động âm mưu lật đổ chính quyền trong đó không ít các tổ chức kháng chiến, phục quốc do an ninh cộng sản dựng lên để bẫy những người yêu nước và trong mười năm trở lại đây, công an vẫn còn giở trò ngụy tạo chứng cớ bắt giam người yêu nước như tội trốn thuế cho Điếu Cày Nguyễn Văn Hải, hai bao cao su đã qua sử dụng cho Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ, vu cho nhóm nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa nhận tiền các thế lực thù địch nước ngoài hoạt động tuyên truyền chống phá đảng, nhà nước và tống tù cô Phạm Thanh Nghiên chỉ vì biểu tình tại gia với Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam...!
Ngay thời điểm này đảng cộng sản đã phải lùi bước bởi cô Bùi Thị Minh Hằng, em Trịnh Kim Tiến sau khi bị ngăn cản, không thể xuống đường hoà mình cùng bạn bè yêu nước, cũng đã biểu tình tại gia, tung hình lên mạng, trả lời báo đài “nước ngoài” như cô Phạm Thanh Nghiên của những tháng năm trước đó vẫn không hề hấn gì và chúng buộc phải thả những nông dân, những thanh niên xuống đường tham gia biểu tình chống thu hồi đất, chống bành trướng Bắc Kinh. Đặc biệt những người này nằm trong tầm ngắm, vu khống “bị các thế lực thù địch xúi dục” của an ninh nhưng chúng không thể làm được như trước kia và lực lượng an ninh hiện nay rất sợ người dân chụp hình, họ không dám trình thẻ an ninh khi đi bắt giữ người tùy tiện với vỏ bọc “thi hành công vụ.”
Xét đến diễn tiến biểu tình năm 2012 và nhận định tình hình đấu tranh cho dân chủ Việt Nam chúng ta thấy cần có một số điều chỉnh. Dưới đây là một số gợi ý cho các đoàn thể xã hội, các tổ chức đấu tranh giành lấy quyền mọi người sinh ra đều được hưởng là quyền sống, quyền tự do, quyền mưu cầu hạnh phúc trong đó có quyền tự do ngôn luận, quyền biểu đạt chính kiến, quyền biểu tình được luật pháp quốc tế, được hiến pháp, luật pháp nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam công nhận:
Thứ nhất những người đấu tranh cần khẳng định biểu tình là “quyền” và kiên quyết bác bỏ những lập luận cho rằng xuống đường biểu tình bày tỏ chính kiến là gây rối trật tự an ninh công cộng, là bị kẻ xấu, thế lực thù địch lợi dụng, là làm phức tạp thêm tình hình ngoại giao mềm dẻo của đảng, nhà nước Việt Nam với nhà nước Trung Cộng.
Thứ hai mọi người cùng nhau chuyển tải thông tin, tạo dư luận xã hội rộng khắp phản đối những kẻ thi hành luật pháp cố tình vi phạm luật pháp, chà đạp quyền con người, khi bắt người tùy tiện không tuân thủ luật pháp, với những thủ đoạn nghiệp vụ hạ cấp giới hạn quyền tự do đi lại, khủng bố tinh thần và trả thù ti tiện, bỉ ổi đối với những người xuống đường bày tỏ chính kiến.
Thứ ba các nhóm “hạt nhân” cần tìm cách phối hợp, giữ kín thời gian địa điểm ngắn nhất có thể để tạo sự bất ngờ cho cuộc xuống đường lịch sử hoặc phát động công khai thời gian địa điểm xuống đường một, hai tháng một lần hoặc nhiều hơn, trong tư thế sẵn sàng nhưng không nhất thiết phải xuống đường cho bằng được để bảo toàn lực lượng khi thấy không thuận lợi. Như thế sẽ làm cho lực lượng an ninh căng thẳng, mệt mỏi phân tán lực lượng canh chừng các “hạt nhân” đã lộ diện nhằm tạo điều kiện cho các “hạt nhân” chưa lộ diện hành động.
Thứ tư các “hạt nhân” cần hoạt động đơn tuyến, cần giữ khoảng cách nhất định với các “hạt nhân” khác và liên lạc cách bí mật, an toàn nhất có thể cũng như luôn luôn hoạt động dưới vỏ bọc không nằm trong bất cứ tổ chức đoàn thể nào cả, dù có trực thuộc tổ chức hoặc không nằm trong tổ chức đấu tranh vẫn là một cá nhân tự phát, sẽ là giải pháp tối ưu cho hoạt động đấu tranh đường dài.
Qua cuộc biểu tình tháng 7, xét đến tình hình đấu tranh dân chủ của Việt Nam, những ý kiến thô thiển trên đây chỉ là gợi ý, mong rằng các cá nhân, tổ chức đấu tranh thảo luận góp ý nhằm tìm ra giải pháp khả thi, tốt nhất cho công cuộc đấu tranh dân chủ hóa Việt Nam và phương cách xuống đường là một trong nhiều con đường làm nên lịch sử. Do đó, cần nhiều cá nhân, đoàn thể, tổ chức đấu tranh tham gia nghiên cứu, nghiền ngẫm công khai hoặc không công khai vì trong thời điểm hiện tại với nhiều phương tiện khoa học kỹ thuật hiện đại và biến chuyển cực nhanh của thế giới tạo ra nhiều cơ hội lẫn thuận lợi cho tiến trình dân chủ hóa Việt Nam. Thiết nghĩ, đừng chờ ai đó làm thay, hãy cùng nhau hợp sức đóng góp trí tuệ suy nghĩ, hành động cho cuộc thay đổi lịch sử của dân tộc Việt Nam.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét