37 năm thống nhất! 37 năm miền Nam có đảng!
“Đêm chong đèn, ngồi nhớ lại,
từng câu chuyện ngày xưa...” (*)
Có cuộc chiến nào mà hai bên không bắn giết nhau, không thù hận nhau? Tại sao chiến tranh chấm dứt lâu rồi mà lòng thù hận vẫn chưa nguôi?
37 năm đã qua. Ngày ấy, người dân hai miền, người lính hai bên nghĩ rằng từ đây anh em thôi chém giết nhau, giả từ vũ khí, tiếng súng đã ngưng và thời chết chóc đã qua.
Ai không mơ ước thanh bình khi cuộc chiến dữ dội, đẫm máu đã chấm dứt? Người lính, dù đứng bất cứ bên nào thì cũng là người Việt Nam, họ chính là những người mơ ước cuộc sống thanh bình mãnh liệt nhất.
Phải chi ngày ấy, đảng làm đúng lời đảng nói “giữa chúng ta không có kẻ thắng người thua, chỉ có nhân dân là người chiến thắng” (**).
Phải chi ngày ấy, đảng hàn gắn vết thương trong lòng từng người, từng gia đình, cùng nhau xây dựng lại những tan vỡ trên hai miền đất nước.
Nhưng không, đảng đã say men “chiến thắng miền Nam” như thú say máu con mồi, đảng xây thêm nhà tù, dựng trại cải tạo và nhân danh kẻ chiến thắng, đập hết, phá hết, bất chấp đúng sai, hay dở.
Phải chi ngày ấy, đảng đừng lấy hận thù đối xử với nhau, đừng đẩy người thua cuộc đi cải tạo không biết ngày về, đừng buộc gia đình họ đi kinh tế mới để mặc sống chết; Đừng lấy cớ cải tạo xã hội, cải tạo tư tưởng, phân chia nhân dân ra thành phần này thành phần nọ để rồi dựng lên một xã hội, mà chung quy, trong đó chỉ có hai thành phần chính là “có công” và “có tội” với cách mạng - cuộc “cách mạng vô sản” do đảng CS tiến hành từ năm 1954.
37 năm đã trôi qua, quê hương Việt Nam, dân tộc Việt Nam vẫn phải bị ngụp lặn trong vũng lầy ý thức hệ XHCN. Cùng bằng thời gian này, nước Nhật, một đất nước tan hoang sau đệ nhị thế chiến đã trở thành cường quốc thế giới. Cũng bằng thời gian này, nhiều nước ở Châu Á, nghèo hơn miền Nam Việt Nam năm 1975, đã vươn lên thành rồng.
Nếu dân tộc chúng ta đừng bị áp đặt phải theo lý tưởng cộng sản chủ nghĩa, cái chủ nghĩa mà ngày xưa, chính cha đẽ nó khi đến cuối đời đã muốn tìm cách chối bỏ vì tính mâu thuẫn của nó và ngày nay, bị loại người lên án là chủ nghĩa diệt chủng.
Nếu đất nước chúng ta không bị ép buộc phải xây dựng XHCN, cái xã hội mà ngày nay chỉ còn rất ít người theo mà ngay chính đảng CS cũng mơ hồ không biết nó như thế nào?
Nếu lời xin lỗi nhân dân của lãnh đạo đảng CS và những giọt nước mắt muộn màng của Hồ Chí Minh sau cuộc cải cách ruộng đất làm chết oan hàng trăm ngàn người miền Bắc năm 1954, đảng CS hiểu ra rằng xây dựng XH theo lối đấu tranh giai cấp và chuyên chính bạo lực của chủ nghĩa cộng sản chỉ đem đến đau thương, tan vỡ cho dân tộc thì ngày nay hiện tình đất nước có lẽ khác hơn chăng?
Đảng CS không phải là những con thú hoang man rợ mà tại sao lại đối xử bất nhân với người bại trận và với chính đồng bào mình? Chỉ vì đảng CS là những con người bệnh hoạn, bệnh hoạn đến mất nhân tính do tôn thờ lý tưởng cộng sản.
Lý tưởng CS đã làm cho lãnh đạo đảng CS có những suy nghĩ mê muội lệch lạc khác với suy nghĩ bình thường của con người, của dân tộc.
Chính vì cùng lý tưởng CS mà đảng thờ ơ khi Trung quốc đánh chiếm Hoàng Sa năm 1974. Sự bệnh hoạn đó càng tăng khi đảng ra tay đàn áp những người phản đối Trung Quốc ức hiếp ngư dân.
Hành động đàn áp những người yêu nước phản đối sự xâm lược của Trung quốc là hành động đàn áp truyền thống chống ngoại xâm của dân tộc. Mà từ trước đến nay, thành tích của đảng không phải là phá vỡ truyền thống dân tộc hay sao?
Ngày 30/4/1975, đảng CS mới là kẻ chiến thắng chứ không phải nhân dân hay những người đã hy sinh xương máu cho sự chiến thắng đó.
Từ ngày ấy, đảng đã độc quyền thâu tóm mọi thứ vào tay đảng, từ tư tưởng, quyền lực chính trị đến quyền lợi kinh tế. Đảng tha hồ áp đặt, chia chác và ban bố cho những kẽ, kể cả tôn giáo mà đảng xem là thuốc phiện, nếu phục tùng đảng. Đảng có phục vụ nhân dân không? câu trả lời là KHÔNG.
Hãy nhìn hiện tình đất nước hiện nay thì rõ. Nền kinh tế lạc hậu chỉ có bề nỗi và gần như hoàn toàn lệ thuộc nước ngoài. Sau 37 năm, các mặt hàng sản xuất trong nước vẫn phải lệ thuộc 80% nguyên liệu nhập khẩu. Các tập đoàn kinh tế Nhà nước sử dụng tới 45% vốn toàn xã hội nhưng chỉ để chia chác với nhau quyền lợi và quyền lực, đóng góp rất ít cho xã hội.
Các tập đoàn kinh tế đó, con đẻ của đảng và nhà nước, đã thao túng nền kinh tế với sự giúp sức của cơ chế định hướng XHCN và sự che chở của lãnh đạo đảng CS, nó là nguồn tiền của lãnh đạo. Nhưng nó cũng là nguyên nhân gây ra lạm phát làm cho đời sống nhân dân khốn đốn hiện nay mà chưa có cách nào khắc phục nỗi.
Ngân hàng được mở ra chủ yếu là để góp vốn phục vụ các tập đoàn này, là nguyên nhân gây thiếu thanh khoản, giết chết các doanh nghiệp tư nhân, gây ra nạn thất nghiệp trầm trọng trong xã hội và làm cho nông dân thấp cổ bé miệng chịu thiệt thòi, suốt đời thiếu nợ, không thoát ra khỏi cảnh nghèo đói.
Tham nhũng, nói láo và phong bì lót tay đã trở thành văn hóa giao lưu trong cuộc sống hàng ngày.
Nạn cướp đất của dân tràn lan từ Nam ra Bắc không có gì kiểm soát hay kiềm chế được vì nạn phe nhóm và tham nhũng.
Từ 30/4/1975, 37 năm đã trôi qua, người dân chuyển từ sống trong sợ hãi sang sống trong vừa bất an vừa sợ hãi. Bất an trong mọi lãnh vực, từ thời tiết, môi trường, văn hóa, đạo đức xã hội, chính trị, kinh tế, giáo dục, giao thông cho đến y tế. Người sống đã thế, người chết cũng không thoát ra được, những vụ cưỡng chiếm, san bằng đất nghĩa trang là một thí dụ.
Ngày nay đảng CS không còn có thể đỗ thừa cho “tàn dư Mỹ Ngụy”, cho “thực dân, đế quốc” cho “cấm vận kinh tế” được nữa vì đảng biết chính đảng là “nguyên nhân của mọi nguyên nhân”, nghị quyết 4 về “chỉnh đốn đảng” vừa rồi là một minh chứng cụ thể nhất.
Ngày nay “cách mạng vô sản” không còn hiệu nghiệm vì đảng đã quá giàu rồi. Cái nghèo, cái khốn khổ của dân thì ai cũng biết, nhưng cái giàu của lãnh đạo đảng đang nằm ở đâu đó thì khó ai mà biết được.
Lá bùa đạo đức Hồ Chí Minh thì lại bị chính lãnh đạo và đảng viên cao cấp của đảng làm phá sản. Đảng bây giờ nhìn đâu cũng thấy “phản động”, cũng thấy “nguy cơ diễn biến hòa bình”, đảng chỉ còn biết dựa vào sự gian xảo, lưu manh của bọn Mafia xã hội đen và bạo lực của công an “nhân dân” để bảo vệ mình.
37 năm thống nhất cả nước dưới sự lãnh đạo của đảng CS, đất nước Việt Nam chỉ còn là những khẩu hiệu. Một trong những khẩu hiệu thể hiện rõ nét nhất bản chất của đảng CS là khẩu hiệu“Công An Nhân Dân Còn Đảng Còn Mình”.
21/04/2012
____________________________________
(*) Trịnh Công Sơn - Huyền Thoại Mẹ
(**) Ngày 1.5.1975, khi gặp Đại tướng Dương Văn Minh, vị Tổng thống Việt Nam Cộng hoà cuối cùng, tại dinh Độc Lập, Thượng tướng Trần Văn Trà tuyên bố: “Giữa chúng ta không có kẻ thắng người thua, chỉ có nhân dân là người chiến thắng”.
Đấy mới là chân lý !theo đảng, thì chính đảng sẽ làm hại ông bà cha mẹ, anh em và có khi chính là vợ con mình, bởi đảng đang tâm bán nước cho kẻ thù truyền kiếp Tàu cộng ! nước mất nhà tan !
Tiệt nhiên định phận tại thiên thư
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm
Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư.
Sông núi nước Nam vua Nam ở,
Rành rành định phận tại sách trời.
Cớ sao lũ giặc sang xâm phạm,
Chúng bay sẽ "bị" đánh tơi bời
Xin gởi đến các bạn link “Hào khí Việt Nam” để tăng thêm sỹ khí trước khi ra đòn quyết định chế độ côgn sản này. Rất hay, xin các bạn hãy vô youtube để xem nhé.
http://www.youtube.com/watch?v=4t4-aQCy25I
lấy nước biển làm mực
cũng không đủ bút mực đễ nói lên hết tội ác của cộng sản bắc việt./.
Biền trên toàn thế giới vẩn không đủ để lấp hết tội ác cua CS VN
Đêm chong đèn ngồi nhớ lại,
chuyện ngu dại ngày xưa....
Che thằng con...Việt Cộng...
chuyện ngu dại ngày xưa.... ( Từ khi làm Việt gian,nếu ô kê )
Mẹ ngồi dưới cơn mưa
Che thằng con...Việt Cộng...
AI CÓ KHIẾU VỀ ÂM NHẠC XIN MỜI VIẾT TIẾP
37 năm qua , các nứoc Á châu đã có nhửng bứoc nhảy vọt vể phía trứoc trong khi VN thi đi thùi lùi trở vể thởi kì đổ đá , ăn lông ở lổ,
Đó lả do thành quả của Cach Mạng với 14 con khỉ có "đỉnh cao của trí tuệ" đang đứng đầu quốc gia thì làm sao VN khá cho nổi.
Ở ngoai quốc, ngửoi ta biết xử dụng nhân tải vào đúng nhửng vị trí thích hợp để lèo lái con tàu đất nứoc còn đàng này 14 con khỉ học vấn không có, trình dộ kiến thức trình dộ tiểu học thì làm sao VN tiến lên đựoc?
Đâù thập niên 70's Nhật đã trở thành một cường qúôc về kinh tế của thế giới chỉ sau hơn 2 thế kỷ làm việc tận lực , dành tất cả sinh lực dân tộc cho taí thiết và xây dựng xứ sở .
Việt Nam dưới sự lãnh đạo của đảng sau 37 năm coǹ đi ăn mày khắp thế giới mà các tầng lớp lãnh đaọ đi ra nước ngoài ăn xin không hề biết nhục là gì .
Tác giả chủ yếu đưa ra hiện thực đau buồn cho Việt Nam và đưa ra những chữ NẾU .... NẾU .....
Có nhiều lý do cho tình hình Việt Nam hiện nay nhưng một trong những lý do mà có thể tìm thâý ngay tại DLB là còn rất nhiều những kẻ ăn mày dĩ vãng , chui rúc trong bóng tối của dĩ vãng . Chui vào trong đó gậm nhấm caí haò quang giả tạo mà hồ và đảng nhồi nhét vào đâù họ và đó là vào Nam , đi B , tận lực giết những người anh em miền Nam mà " lòng thâý nhẹ nhàng thanh thản " để tiếp tục dùng ngòi bút thiếu lương thiện ; lăng mạ tình dân tộc ; mang những bức ảnh đau thương của dân tộc , maọ danh chính nghĩa để đánh bóng cá nhân , cục bộ đ̣ia phương , gây hận thù ; quì lậy đảng thay đổi sữa chữa cho bộ mặt chính quyền của đảng đẹp hơn .....
Và coǹ nhiều nhiều nữa
Đối với CS, muốn làm nó sợ, phải bỏ đói nó, phải "Cấm Vận" thì nó mới chịu "Đổi Mới" một chút. Nhưng vừa được ấm bao tử thì nó lại làm le mang 5,000 tấn gạo cho CUBA và tiếp tục ca tụng Xuống Hố Cả Nước! Chứng nào tật nấy!
Vì hiểu chúng như vậy, người chống cộng miền Nam không chờ chữ NẾU, liều thân đánh với chúng để giữ an ninh cho đồng bào miền Nam. Khổ nỗi, mấy má Năm má Bảy miền Nam nghe lời dụ ngọt của chúng, lấy gạo miền Nam nuôi kẻ thù hàng bao Sư Đoàn trang bị mạnh hơn cả VNCH. Chúng chui vào...quần chúng đánh phá, làm sao ai chịu nổi?
Bây giờ chúng cướp hết nhà cửa, đất đai mấy má có buồn không?
Thật ra những lảnh đạo đảng CSVN ngày nay họ chẳng vì lý tưởng Cộng sản cũng không vì lý tưởng Quốc gia Dân tộc gì ráo trọi ! Vì họ cũng chẳng biết lý tưởng là gì . Họ chẳng qua là những con người từ nghèo nàn , lạc hậu , ít học nhờ vào thời thế họ may mắn nắm được quyền lực vì vậy họ đang say quyền lực và say tiền . Chúng ta thử nghĩ xem . Trình độ lớp 2 cỡ Đổ Mười chuyên nghề hoạn lợn . Từ Nguyễn Tấn Dũng lớp 3 trường làng rồi đi làm du kích thì làm sao có tầm và có tâm làm lảnh đạo cả một đất nước ! Ngày nay , lảnh đạo đảng CSVN còn có người chưa biết dùng computer thì thử hỏi làm sao họ có được trình độ lèo lái về kinh tế cũng như chính trị trong một Quốc Gia hơn 90.000.000 dân lại ở cạnh một anh Trung Quốc tham lam , độc ác .
Chiều nao trở lại bờ kinh cũ
Xác cộng phơi đầy dưới gió mưa
Để thấy em hồng môi thiếu nữ
Và lúa ngòai kia lại được mùa ...
Đất nước còn những người như Nặc danh thì còn nhiều đau khổ vì sự u mê đến kinh khủng của lớp người "ăn chưa no, lo chưa tới" . Tôi thông cảm và tội nghiệp những người như bạn !