Tác giả/Nhân vật: Nguyễn Thanh Khiết |02-12-2011| 66 lần xem | |
bỏ nắng vàng hoa quì rực bến sông
Đak Bla lặng lờ xuôi chảy một dòng
không có kẻ đưa tay chào tiễn biệt
Sương đầu dốc che mờ mờ núi biếc
phố sau lưng gió hú lạnh căm căm
ta đi – trong bụi đỏ – đi âm thầm
rừng theo nắng chạy ngược về hốc núi
Bỏ Kontum ta vội vàng đi một sáng
lòng không sao quên một Tu Mơ Rông
đèo Măng Rơi, sương rớt vội chiều đông
chiến trường cũ còn tanh tanh mùi máu
Bỏ Kontum ta vội vàng đi một sáng
ngậm ngùi chi một Dakto trắng xương phơi
đồi Charlie sừng sửng đứng khóc giữa trời
nắng, gió xót người phơi thây chiến địa
Bỏ Kontum ta vội vàng đi một sáng
sáng bình yên – đao kiếm gác sau lưng
bước ngập ngừng khóm hoa dại rưng rưng
đời lang bạt, nghe buồn trên thân thế
Bỏ Kontum, ta đành lòng đi như thể
ngày anh hùng tuyệt lộ đứng xuôi tay
xương máu, sa trường, gươm giáo, đổi thay
trong nuối tiếc làm rơi dăm giọt lệ
nguyễn thanh-khiếtKontum 11-2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét