Thuở ấy Mưa Hồng
“Mưa Hồng” là một ca khúc đẹp, đẹp cả về nội dung và ta thấy
cả cái hình thức thật là tuyệt vời bởi vì chúng ta khó có thể tìm ở
đâu được hàng cây hai bên đường giao nhau như hai người tình
đang cúi đầu lại thật gần nhau, đó là những hàng cây phượng vĩ,
và bóng những người con gái khi tan trường về thì đi giữa những
hàng cây đó, một cơn gió mạnh thổi đến và hoa phượng đã rơi,
đã bay như lấp lối, như ngăn chân người con trai đang đứng ngó
theo bóng dáng của những người con gái xinh đẹp đi học về.
cả cái hình thức thật là tuyệt vời bởi vì chúng ta khó có thể tìm ở
đâu được hàng cây hai bên đường giao nhau như hai người tình
đang cúi đầu lại thật gần nhau, đó là những hàng cây phượng vĩ,
và bóng những người con gái khi tan trường về thì đi giữa những
hàng cây đó, một cơn gió mạnh thổi đến và hoa phượng đã rơi,
đã bay như lấp lối, như ngăn chân người con trai đang đứng ngó
theo bóng dáng của những người con gái xinh đẹp đi học về.
Đường phượng bay mù không lối vào..
hàng cây lá xanh gần với nhau...
Rồi Em đi về cầu mưa ướt áo…cái điều đó mình có thể hiểu là
“em đi về em đi qua chiếc cầu và trời bỗng đổ mưa”, nhưng mình
cũng có thể hiểu là “em đi học về khi đi ngang chiếc cầu đó em
mong cho trời đổ mưa”, bởi vì hãy tưởng tượng chiếc áo dài của
người con gái Việt Nam đẹp như thế nào và khi trời đổ mưa chiếc
áo đó sẽ để lại những hình ảnh tuyệt vời dưới con mắt của một
người đứng dõi nhìn theo bóng dáng của người con gái đó …”
Đồng thời qua cái đẹp của bài hát, của những hình ảnh của những
bông hồng đã đi và quanh cuộc sống TCS tìm ra cái chân lý
“Cuộc đời rất là ngắn ngủi. Tình yêu thì vô cùng nhưng cuộc sống
thì hữu hạn”, và do đó ông mới thấy rằng cuộc đời đó ngắn
lắm cho nên chúng ta đừng nên hờ hững với cuộc đời, từ cái chân lý
đó ông đã sống với, sống cho, sống cùng với hạnh phúc, với khổ đau
với mọi người trong mọi hoàn cảnh, mọi tình huống cho đến cuối cùng.
Nay em đã khóc chiều mưa đỉnh cao
Còn gì nữa đâu sương mù đã lâu
Em đi về cầu mưa ướt áo
Đường phượng bay mù không lối vào
Hàng cây lá xanh gần với nhau
Người ngồi xuống xin mưa đầy
Trên hai tay cơn đau dài
Người nằm xuống nghe tiếng ru
Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ
Khánh Ly
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét