“Mỡ lợn rán thịt heo”
Hoàng Thanh Trúc (danlambao) - “Khi ra đường, không nên mang đồ trang sức nữ trang vàng bạc đắc tiền, không mang theo laptop, máy ảnh, điện thoại, để nơi dễ nhìn thấy,nhất là ở các giao lộ, khách du lịch không nên đi lẻ tẻ mà đi theo đoàn có hướng dẫn viên, những đôi tình nhân không nên hóng mát, tâm tình nơi công viên vắng vẻ, những người làm ca đêm, đi, về nên đi nhiều người hoặc có thân nhân đưa đón …”.
Chúng ta nghĩ sao? đó là lời khuyên của hai vị đội trưởng, trung tá sĩ quan Công An chuyên về tội ác trộm cướp, cảnh báo cho mọi người dân nhất là cư dân hai thành phố Hà Nội và Sai Gòn ( Báo TT/2/11/2011).
Trong một quốc gia thời bình, người dân phải hoàn thành mọi nghĩa vụ đóng thuế cho nhà nước, đâu thể nào để nhận lại những lời khuyên như thế này của cơ quan chức năng??. và cũng đâu thể nào bình tỉnh để ngắm nhìn những bản hiệu dưới đây?:
Những biển cảnh báo rợn người như thế này xuất hiện khá nhiều trên con đường cũng khá là đẹp ở quận Bình Tân, huyện Bình Chánh. TP.HCM http://www.ttxva.org/ha-noi-co-nhung-viec-rat-khong-tinh-y/
...Và vì vậy nó... còn hình ảnh “cảnh giác” như trên là tất nhiên
Một đất nước mà muốn làm đẹp cho mình bằng trang sức vàng bạc có khi phải đánh đổi bằng mạng sống, du khách không thể thảnh thơi tự do khám phá ngắm nhìn các thành phố VN, những đôi tình nhân không thể an toàn tự do với một góc riêng tư trong công viên của TP mình, bước ra đường lo tai nạn thì ít mà lo mất mạng vì ăn cướp thì nhiều... thì không thể là một đất nước thấm nhuần “Tưởng đạo đức Hồ Chí Minh”. Đó cũng chẳng thể là trong “Tầm nhìn xuyên thế kỷ” vì Sài Gòn hòn Ngọc Viễn Đông dưới thời Ngô Đình Diệm thập niên 60-70 thế kỷ 19 đẹp, thơ mộng, an toàn hơn hiện nay rất nhiều. Lại càng không thể nằm trong cái “Minh Triết Hồ Chí Minh” để định hướng phát triển Việt Nam trong cái ánh sáng, u, u, minh, minh của cái minh triết quái dị thắm đẫm máu và nước mắt nhân dân ấy!
Có điều kiện làm du khách, chúng ta không hề thấy cái nghịch cảnh nói trên ở TP phố hay xã hội các nước láng giềng lân cận Việt Nam, đơn giản là quốc gia họ không bị cái bóng ma “Âm Mưu Lật Đổ” nhà nước chính quyền nhân dân ám ảnh, lực lượng an ninh của họ chỉ biết duy nhất: “Còn Nhân Dân Mới Còn Mình” nên chăm lo an toàn tuyệt đối cho nhân dân chứ không phải như chúng ta chia năm xẻ bảy để làm nhiều chuyện “trời ơi đất hỡi” ăn cơm của nhân dân mà cứ thay phiên nhau rình mò, bắt bớ, sách nhiễu người dân bởi cái ám ảnh: Nhân dân “Âm Mưu” lật đổ chính mình. Không phải vậy sao?? …. Nhiều lắm chẳng thể nào kể cho hết, chỉ nói mấy chuyện còn nóng hổi thôi, mới đây ngày 27/8/201, lãnh đạo TP Hà Nội có cuộc gặp với một số nhân sĩ trí thức. Tiến sĩ Nguyễn Quang A dù có thư mời của chính quyền nhưng cũng phải nổi nóng để khi gặp mặt nói thẳng với ông CT/UBND/TP/HN rằng: “….Sáng nay trên đường từ nhà tôi đến đây vẫn có mấy người “an ninh” bám theo thì nghĩa là gì? Chúng tôi dừng lại để hỏi thì họ chạy, chẳng ra làm sao cả. Cho đến tận gần cổng UBND mà họ vẫn bám riết cho đến khi vào đây, chỉ cách 200m. Thế là thế nào?......” (Blog Nguyenxuandien).
15h00 ngày 3-11-2011, lợi dụng lúc nhà thờ giáo xứ Thái Hà Hà Nội vắng người, nhà nước đã ngang nhiên cho công an, dân phòng, chó nghiệp vụ và một số phần tử an ninh mặc thường phục xông vào nhà thờ đập phá và đánh đập Linh mục, tu sĩ, giáo dân giáo xứ Thái hà… chỉ vì cái tội dám đòi lại hai tòa nhà tài sản của giáo xứ, nhà nước mượn trước đây nhưng nay không chịu trả…
An ninh thường phục vào bên trong khuôn viên
An ninh sắc phục hổ trợ bên ngoài )-- Ảnh và tin từ giáo dân Thái Hà.
Trước đây, những ngày chủ nhật một số người dân thủ đô Hà Nội biểu tình chống Trung Quốc bành trướng trên biển Đông. Nhà cầm quyền thủ đô lo ngại việc biểu tình chống Trung Quốc sẽ biến thành những cuộc biểu tình chống nhà nước lật đổ chế độ như từng xảy ra tại Trung Đông và Bắc Phi nên dùng bạo lực đàn áp, nhân dân đồng bào vốn dĩ hiền lành chịu đựng, chỉ biểu lộ lòng yêu nước qua giai đoạn ấy rồi thôi.
Bảo vệ nhân dân?
Nhưng nhân viên an ninh thì lại thù dai như đỉa đói, nhiều lắm, thanh niên trái gái đủ loại, hình hài mặt mày như phường ma cô ma cạo; Họ chia nhau kẻ ghi hình rình mò kẻ theo dõi hăm dọa làm khó, sách nhiễu đủ trò, dù những ngày biểu tình đã qua từ lâu rồi? Người ta cứ tự hỏi? ai trả lương cho họ? sao mà lắm thế? người dân hiền lành yêu nước thì cứ châm bẩm soi mói, mà tội phạm trộm cướp hung ác thì cảnh báo cho mọi người để tự lo?.
Lạm phát thì cứ in hàng trăm ngàn tỷ đồng biến mồ hôi nước mắt nhân dân thành tiền chi trả cho xã hội trong đó có ngành an ninh, nhưng mĩa mai thay rất nhiều người dân bình thường và trí thức có trách nhiệm với tổ quốc lại đang bị ngành này “chăm sóc” ngang hàng với bọn tội phạm. Dù không muốn nghĩ, nhưng sao hành động ấy cứ như là “Lấy mỡ lợn để rán thịt heo”?
Trong một quốc gia thời bình mà một đảng phái gọi là lãnh đạo cứ sợ “mất mạng”, một nhà nước cứ sợ mất (chính) “quyền” vì nhân dân thì không biết họ đại diện cho ai, khi họ không bảo đảm sự an toàn cho chính người dân hiền hòa đang cật lực đổ mồ hôi nuôi dưỡng họ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét