Mai anh đi
Hải Đăng (danlambao)
*
Có nghe không?
Người con gái
Người em yêu bé nhỏ
Đã nuôi anh và nuôi con thật thà chân chất như những cuộn phù xa
Trong phong ba em vẫn bồi, vẫn đắp
Trét cho cha con anh ngập mái ấm gia đình
Từ nay anh sẽ đi xa
Mỗi bước đi nghe dục tiếng quân ca.
Đi Hoàng Sa, Trường Sa anh đem về tổ quốc
Anh ra đi chẳng có súng, chẳng có thuyền, chẳng có quyền, chẳng có tiền
Hôm nay anh đi trong màu khói thuốc, nhấp con chuột viết vội về cho em
Khổ chưa?
Kệ anh đi
Xin lỗi em
Xin lỗi hai thằng bé con kháu khỉnh
Anh viết đây chưa có lệnh triều đình
Tâm phẫn uất thì tay anh phải viết, viết cho khuây khỏa, viết cho thỏa tấm thân gày còm chịu đựng.
Không thể sống dưới gót giầy Bắc Kinh
Nó cho ăn gì thì ăn à?
Nó cho mặc gì thì mặc à?
Nó cho ngư dân đánh cá chỗ nào thì đánh à?
Không có súng nhưng anh có cái miệng để nói, để chửi, để nguyền rủa bọn bành trướng, bọn con rùa.
Không còn được như xưa, khi ta đánh cho Mỹ cút đánh cho Ngụy nhào
Anh có thể bị tù, bị tra tấn, bị gắn mác phản động khi anh nói đả đảo.
Kệ anh đi
Xin lỗi em
Xin lỗi hai thằng bé con kháu khỉnh
Muốn cầm súng lắm mà chưa được đâu em
Bây giờ chỉ khói thuốc và hơi men, chờ Trung Quốc dấy binh anh đi dẹp loạn
Cuộc đời anh em cứ coi như đứt đoạn
Từ khi ôm ảnh Bác ra bờ Hồ, bị “côn đồ” giật mất
Kệ anh đi
Xin lỗi em
Xin lỗi hai thằng bé con kháu khỉnh
Anh sẽ chống côn đồ, anh sẽ chống Bắc Kinh
Chấp mọi người bảo anh động kinh, bảo anh là bựa
Anh chỉ không muốn hai đứa con đi học chào cờ bằng tiếng khựa
Xin lỗi em.
Viết bài này khi vừa ký tên vào thư ngỏ của blogger Mẹ Nấm
Kệ anh đi. Xin lỗi em. Xin lỗi hai thằng bé con kháu khỉnh. Anh sẽ chống côn đồ, anh sẽ chống Bắc Kinh. Chấp mọi người bảo anh động kinh, bảo anh là bựa. Anh chỉ không muốn hai đứa con đi học chào cờ bằng tiếng khựa...
*
Có nghe không?
Người con gái
Người em yêu bé nhỏ
Đã nuôi anh và nuôi con thật thà chân chất như những cuộn phù xa
Trong phong ba em vẫn bồi, vẫn đắp
Trét cho cha con anh ngập mái ấm gia đình
Từ nay anh sẽ đi xa
Mỗi bước đi nghe dục tiếng quân ca.
Đi Hoàng Sa, Trường Sa anh đem về tổ quốc
Anh ra đi chẳng có súng, chẳng có thuyền, chẳng có quyền, chẳng có tiền
Hôm nay anh đi trong màu khói thuốc, nhấp con chuột viết vội về cho em
Khổ chưa?
Kệ anh đi
Xin lỗi em
Xin lỗi hai thằng bé con kháu khỉnh
Anh viết đây chưa có lệnh triều đình
Tâm phẫn uất thì tay anh phải viết, viết cho khuây khỏa, viết cho thỏa tấm thân gày còm chịu đựng.
Không thể sống dưới gót giầy Bắc Kinh
Nó cho ăn gì thì ăn à?
Nó cho mặc gì thì mặc à?
Nó cho ngư dân đánh cá chỗ nào thì đánh à?
Không có súng nhưng anh có cái miệng để nói, để chửi, để nguyền rủa bọn bành trướng, bọn con rùa.
Không còn được như xưa, khi ta đánh cho Mỹ cút đánh cho Ngụy nhào
Anh có thể bị tù, bị tra tấn, bị gắn mác phản động khi anh nói đả đảo.
Kệ anh đi
Xin lỗi em
Xin lỗi hai thằng bé con kháu khỉnh
Muốn cầm súng lắm mà chưa được đâu em
Bây giờ chỉ khói thuốc và hơi men, chờ Trung Quốc dấy binh anh đi dẹp loạn
Cuộc đời anh em cứ coi như đứt đoạn
Từ khi ôm ảnh Bác ra bờ Hồ, bị “côn đồ” giật mất
Kệ anh đi
Xin lỗi em
Xin lỗi hai thằng bé con kháu khỉnh
Anh sẽ chống côn đồ, anh sẽ chống Bắc Kinh
Chấp mọi người bảo anh động kinh, bảo anh là bựa
Anh chỉ không muốn hai đứa con đi học chào cờ bằng tiếng khựa
Xin lỗi em.
. Bookmark the permalink.
Thì nay anh đâu phải ngồi đó mà gào
Giờ này mà anh còn "Ngụy cút, Ngụy nhào" !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
04:41 Ngày 10 tháng 11 năm 2011
Khi xư anh đừng "đánh cho Mỹ cút , đánh cho Ngụy nhào"
Thì nay anh đâu phải ngồi đó mà gào
Giờ này mà anh còn "Ngụy cút, Ngụy nhào" !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Bây giờ ai ngụy và ai không ngụy
Hải đăng sao túi mịt túi mù
Đèn như thế làm sao soi cho tỏ
Mà phân biệt tàu khựa với tàu ta
Xin Anh thôi dùng chữ "Ngụy nhào"
"Ngụy" chúng cười, chính anh mới ngụy
Vắt tay lên trán nghĩ đúng không hỉ
Đừng để người ta đồ bố khỉ
Nước Việt đâu khốn nạn như bây giờ
Nhìn` Bắc Nam Hàn, Đông Tây Đức thì rõ
Tự hào gì quân vào cướp Miền Nam
Kéo cả nước lao đầu xuống hố
Các anh mới là ngụy chính tông !
Anh giựt mình, mới biết mình là hành khất
Thì ra bấy lâu nay
Chúng ta là hành khất
Ăn ngủ nhờ trên mảnh đất ông cha
Chậm rồi
Nhưng thôi, cứ kệ cha
Thà chậm còn hơn mất tất cả
Hoàng Sa
Trường Sa
Biển đông
Ải Nam Quan
Thác Bản Giốc
Của mình mà sao lại có tam sa và hải giám
Sao người Tàu xây nhà dựng cửa tham quan
Quân này láo thật
Vừa ăn cướp vừa la làng
Bọn này đểu thật
Vừa anh em vừa lật lọng
Miệng bai bải lấy bang giao làm trọng
Tay cố tình thọc giáo nhọn ở sau lưng
Anh phải đi
Đừng cản anh phảí đi
Anh phải đi để tìm đất sống
Cho chúng mình cho con cháu mai sau
Dù có bị quy là "phản động"
Dù có bị "tự phát" hay "côn đồ" cản chống
Đi, anh phải đi
Đi
Đi
Anh đi đâu
Ba đi đâu
.........................
ĐI BỜ HỒ TƯỢNG LÝ THÁI TỔ MUÔN NĂM.
“Tôi kiêu hãnh vì tôi là Ngụy..”
“Anh giải phóng tôi hay tôi giải phóng anh..?”
Chỉ vì ông Hồ mà ra nông nỗi, còn ôm ảnh ông đi đâu, để lũ côn đồ bè lũ của chính ông Hồ giật về để vô chùa phong thánh, tác gỉa là người nhu nhược nhờ cậy vào vợ, chỉ hút thuốc uống rượu mà đánh với đấm làm sao đựơc tàu khựa, vả lại Việt cộng có cho đánh đâu mà đánh.
Tác gỉa và bài thơ vô duyên!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Hải Đăng
Bài thơ của bạn thật hay, tuy nhiên lời và ý của câu được trích ra ở trên phản cảm và sai lầm trước sự thật của lịch sử.
Rất thông cảm với người làm thơ, khi xuất hồn thì cứ viết, cứ nói, cứ để rung cảm chảy thành dòng cho đến khi cạn mới thôi do dó đôi lúc cũng phải gặp sơ suất sai lầm, nhất là đối với các bạn sinh ra và lớn lên ở miền Bắc XHCN khi nói về cuộc nội chiến. Có cách nào để bài thơ được giá trị và hay hơn???
"Ôm ảnh Bác ra bờ Hô"
Để anh khoe với Tàu khựa
Bác tôi đây với Chú Đồng nữa
Ký công hàm dâng hai đảo Hoàng Trường
Muốn cứu nước
phải quăng đi hình ảnh ấy
Đeo đá trên vai
Làm sao nhảy được
Người như tôi rất nhiều trong XH hiện nay ,chán chính quyền này lắm rồi nhưng nhìn ra hải ngoại thì chẳng thấy ai cả chỉ toàn là những lời nói cay nghiệt, thái độ miệt thị rõ ràng .vậy theo các bạn tôi phải tin ai ? với 80 triệu dân không it thì nhiều đều đính dáng đến chính quyền trong nước ,nếu nghe theo hải ngoại thì liệu sau này có an toàn không ? theo các bác biểu tình thì thấy chỉ khoảng vài chục người ,ít quá liệu có nên cơm cháo gì không đây ?chúng tôi bơ vơ lắm ,bị lừa nhiều rồi nên bây giờ không tin ai cả .
lại trở về chuyện bác Hồ .thực tâm thì cũng không tin lắm đâu ,nhưng cũng chẳng làm thế nào vạch ra đúng sai được .nghe các cụ hải ngoại đưa đủ bằng chứng a b này nọ chứng minh ông Hồ là đê tiện, bán nước ,sát nhân ... cũng chả tin được nếu y như mấy cụ hải ngoại nói thì làm sao ông ấy leo lên dc chức chủ tịch và lãnh đạo một đống các nhân viên đủ loại tầng lớp và học vấn ? tóm lại ko nên tin phe nào cả trước mắt xem các bố thể hiện thế nào mới theo ,bây giờ chỉ nghe , xem thôi .Cái cần là xem bên nào thực sự bảo đảm cho chúng tôi cuộc sống sau này ổn định, giầu có ,văn minh.Và điều quan trọng là bên nào cũng cần có đại diện có đức cao để chúng tôi có thể tạm tin ,chứ như bây giờ á ?nói thật các bác thường như cân đường hộp sữa thôi vậy mà cũng ra gió kêu gọi này nọ rồi chê bai dân nó nhát nó hèn .Các bác có tài thì cứ ma giáo như ông Hồ đi xem nào biết đâu dân nó lại theo ầm ầm thì bỏ mịa.Người đân bây giờ như một gã khổng lồ đang ngồi xem mấy chục bác biểu tình và vài trăm cụ hải ngoại nhảy múa hô hào ,cờ phướn tung tăng ai cũng phồng mang trợn mắt ,ra oai thể hiện sức mạnh gà què của mình ,nhìn hài vãi ra ,họ hy vọng người khổng lồ để mắt tới .Xin lỗi nhé ,ta còn đang lo kiếm cơm chưa rảnh nghe mấy người múa đâu ,ít ra cũng phải chọn ra dc ai đó mặt mũi tinh tươm đức độ tạm ổn để mà nói chuyện phải quấy .bây giờ thì như một lũ ô hợp nói năng ồn ào nhí nhố nghe chả rõ gì hết.
Thành thật xin lỗi nếu ai đó cảm thấy bị xúc phạm .Tôi xin lỗi.
Đói nghèo và hèn nhục thế này.
Đảo Hoàng - Trường rơi vào tay giặc
Đất biên cương bị gặm nhấm từng ngày.
Đất nước tại bởi thế này
Là do Đảng sản ngu lâu nắm quyền.
Bọn chúng ấu trĩ ngu lâu
Nhưng thường vỗ ngực kế thừa Mác - lê.
Bọn chúng vô sỉ cực kỳ
Toàn mác Tiến sĩ mà ngu hơn bò.
Bạo quyền bạc ác với dân
Nhưng với tàu khựa thì hèn hạ kinh.
Chỉ mong dân nổi can qua
Quyết sạch Đảng sản cho dân tôi nhờ.
Hay anh định đem xe ra trước sứ quán Tàu mà đốt?
"Nhấp con chuột viết vội cho em"
Rồi anh để đâu em còn ra mang về kẻo mất!
Bởi ngoài mái ấm gia đình,
Em còn "trét" cho anh cái laptop anh ơi!
Nếu không phải tự thiêu thì anh định đi đâu?
"Muốn cầm súng lắm mà chưa được đâu em
Bây giờ chỉ có khói thuốc và hơi men"
Em hiểu rồi anh ơi - Em bật khóc
Anh ơi!
Anh đừng đi nhậu!!!
Kho^ng phai? chung' ta mong muo^n'ho. ddu*ng' cun`g hang` ngu~ dde ^? the^m suc' manh. gianh` lai. da^t' ddai. gianh` lai. To^? Quo^c'.
Cac' Anh Chi. cac Ban ne^n co*i? mo*? ho*n dde^? go'p the^m nhie^u` chie^c' ddua? , bon. cs Vn ma` nha ` ca^m` quye^n`hien nay ko the^? nao` be? gay? . kho^ng the^? nao` dda`n ap'!
Tôi hôn con ghì Trường Sa vào ngực
Bãi đá ngầm cào rách thịt da
(GỬI TRƯỜNG SA - Đỗ Nam Cao,1988)
Như một NÉN NHAN HƯƠNG TRÂN TRỌNG gởi về một NHÀ THƠ vừa mới ra đi YÊU THA THIẾT TRƯỜNG SA :
Tôi hôn con ghì Trường Sa vào ngực
Bãi đá ngầm cào rách thịt da
(GỬI TRƯỜNG SA - Đỗ Nam Cao,1988)
http://www.youtube.com/watch?v=AHZ2YLPoypY
Nơi đàn thơ thiêng liêng ta không chết!
Hồn ta còn sống mãi chẳng tiêu tan
Và trên đời dù chỉ còn một thi nhân
Danh tiếng ta vẫn còn vang mãi mãi.
…”
( Aleksandr Sergeyevich Pushkin “Tượng đài”, 1836)
GỬI TRƯỜNG SA
==============
GỬI TRƯỜNG SA
Trường Sa ư với ngày thường xa thật
Đảo ở đâu tôi có hỏi đâu mà
Điều khốn nạn là chỉ khi máu đổ
Đảo mới gần mới thật đảo của ta
*
Các anh cắm ngọn cờ Tổ quốc gió cuồn cuộn
Sóng lừng ngầu bọt bãi san hô
Kẻ muốn nhổ ngọn cờ khỏi ngực
Thì nhận đây dòng máu nóng hực ra
*
Chính lúc bấy giờ tôi mới hiểu Trường Sa
Hiểu đến xót xa
Tổ quốc là vỏ con ốc biển
Anh nâng niu cất gửi tặng quà
*
Các anh chết làm gì có mộ
Làm gì có đất cho máu tụ thành hồn
Máu tan loãng thân thể chìm mất dạng
Chỉ còn đảo và cờ Tổ quốc giữa trùng dương
*
Xin cứ giận các anh ơi, rồi thứ lỗi
Ôi con tôi sao nó bỗng khóc òa
Tôi hôn con ghì Trường Sa vào ngực
Bãi đá ngầm cào rách thịt da
Đỗ Nam Cao
1988
nhưng về nội dung - tôi nghĩ không đáng để ta bình luận.
nếu là người yêu nước- hãy xem xét lại bản thân mình.
nếu có một ngày chính quyền CSVN sụp đổ, liệu người có suy nghĩ như bạn có xây dựng được tổ quốc giàu mạnh công bằng bình đẳng hay không?