CÓ MỘT NGÀY,
ANH QUÊN KHÔNG NHỚ EM!
Có một ngày, anh quên không nhớ em!
Trái đất buồn?…trở mình sương đẫm gối
Ánh mắt nhung còn vì ai giận dỗi?
Cuộc đời trôi trong bóng tối hoang đàng
Có một ngày, anh quên không nhớ em…
Suối tóc mềm buông kiêu sa bỗng rối
Bàn tay lạc giữa đời nhau, anh hỡi!
Giấc mơ xuân vùi trong mộng …điêu tàn!
Sẽ có ngày, anh thôi không nhớ em!
Ngày tận thế- ngày không còn sự sống
Em như lá- cháy rát ngày thu động
Trên cành khô- hoắc thân rỗng, trơ chiều…
Cũng có ngày như thế để em yêu
Và trân quí những điều bình dị nhất
Một linh hồn- của phút này, chân thật!
Đừng tính toan…đời đã rất- con người!
Ngày vẫn ngày, nắng vẩn trổ đầy vơi
Đêm nối đêm, trăng có mòn mong đợi
Em sẽ yêu , đến trút hơi thở cuối
Dẫu một ngày…anh quên nhớ, anh ơi!
Tử Thụy…14/9/2011 vck
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét