Không có gì giàu hơn giải phóng
Nguyễn Bá Chổi (danlambao) - Mới ngày nào miền Bắc phải “cắn hạt muối làm ba” để cứu đồng bào miền Nam bị Mỹ Ngụy bóc lột đến chút muối cũng không có mà ăn, khiến họ, vốn đã hy sinh đến cái lai quần để đánh cho mỹ cút ngụy nhào, cũng chẳng khá gì. Rồi đến khi Miền Nam được giải phóng hoàn toàn, họ lại phải rán chày ra mỡ sắm được vài cái chén đất nung, bớt xén vài ki lô gạo tiêu chuẩn để mang vào Nam cứu nguy khẩn cấp họ hàng phải ăn toàn bo bo đựng trong vỏ dừa. Cũng may giải phóng kịp chứ muộn đi chút nữa là dân Miền Nam chết sạch; chứ có hòng ngồi đó mà chờ khúc ruột ngàn dặm hàng năm gửi về cho hàng chục tỷ Đô la Mỹ cút. Vậy mà bây giờ ngoài ấy vào, ai cũng giàu to, lấn át người mang tiếng được giải phóng chỉ còn cái giải... rút tụt quần phơi phần dưới rún.
Cú bắt đầu... giàu đầu tiên và tức thì là ngay sau khi chiến dịch Hồ Chí Minh mang đến Muà Xuân Đại Thắng, kết thúc cuộc chiến tranh thần thánh-- thần thánh đây là thần thánh thứ thiệt tức thánh tổ Mác Lê nhọn, sắc như kim như cắt, chứ không phải loại thần thánh bên đạo thờ ông Giêu Su hiền khô để bọn xấu lột trần đóng đinh treo trên thập tự giá, khiến dân phòng Hà Nội ta coi chẳng ra chi, cứ nghêng ngang vào nhà thờ miệng chửi bới, lưng thắt dùi cui, tay vân vê thuốc lá cháy đỏ dí vào đám tu sĩ mê tín đang thờ bái, mà chẳng hề bị thánh vật -- là từng đoàn xe Môlôtôva ngày đêm tấp nập nhộn nhịp hồ hởi phấn khởi vào-không ra-có mà bọn chống phá cách mạng, nói xấu tổ Cò gọi chọt là “Bốn Vờ” tức “vờ-Vào vờ-Vơ vờ-Vét vờ-Về”, chất đầy chiến lợi phẩm. Nào những TV, tủ lạnh, xe ô tô, xe Honda, xe đạp, quạt điện, bếp điện, bếp ga, cái giường, tấm phản, manh chiếu, tấm ra (drap, tiếng Pháp), không tha một thứ.
Mai này không biết sử sách sẽ ghi lại thời kỳ quá độ của những đoàn xe 4V này kéo dài chính xác bao nhiêu năm mới thực hiện xong nghĩa vụ cao cả đảng giao phó. Vì tàn dư Mỹ Ngụy để lại thì quá nhiều; ngoài những thứ trên còn có những cái cọc sắt, dây kẽm gai, tấm vĩ sắt, cái bao cát, cái gì của mỹ ngụy cũng... qúy hơn độc lập tự do co ro xó bếp bấy lâu nay. Chỉ tính cái món đồng hồ có cửa sổ hay không cửa sổ, có người lái hay không người lái; đang xài được hay vứt đi của địch cũng đủ làm bát nháo thị trường buôn bán quà cáp về Bắc, hay tư trang cá nhân ngoài ấy nằm mơ cả đời vô sản cũng chẳng có ngày được tơ vương.
Đề cập cú... giàu đầu tiên của giải phóng liệt kê sơ sơ trên đây mang tính “đại trà” chung chung đa thành phần, mà không nhắc đến cú... giàu đầu tiên của mấy vị lãnh đạo chóp bu là một thiếu sót nghiêm trọng. Đó là cú giàu cực nhanh, cực gọn và nhất là cực nặng với mười sáu tấn vàng do phó thủ tướng Ngụy Nguyễn Văn Hảo bàn giao đầy đủ ngày 2/5/75. Đó là tài sản quốc gia nhưng bây giờ nó đã hoá ra con mà nhà họ Hát, “đố mày bắt được tao”.
Nhắc đến quan chóp bu Cách mạng bu quanh một đống vàng Ngụy “để” lại, thì cũng đừng nên quên quan tép riu cũng đầy cơ hội “hồi môn” của giải phóng, làm giàu như chơi. Người viết “được” trực tiếp chứng kiến trường hợp một anh cán bộ làm thuế vụ xã ngoài bắc vào ghé thăm một gia đình bà con ở vùng Tây Nguyên. Anh ta nói là đã bán hết tài sản ngoài đó, sắm được một chỉ vàng để làm vốn vào Sài Gòn sinh sống. Khoảng chưa đầy 5 tháng sau, Chổi có dịp đi theo người bà con kia ghé thăm anh cựu cán bộ thuế vụ xã. Anh ngụ trong một ngôi nhà hai tầng, rất khang trang với tiện nghi đầy đủ và khá sang. Anh ta nói anh mới mua nhà này và còn có hai ngôi nhà khác đang cho mướn. Chổi trố mắt lên vì vẫn nhớ chủ nhà chính là người mới hôm nọ vào Nam trên tay chỉ một chỉ vàng, tuy cách phục sức và da dẻ thay đổi nhiều. Hình như khám phá ra sự thua kém “phân bì”của khách, chủ nhà nói như trách anh khù khờ, “anh vào Nam mấy chục năm sao không về Sài Gòn mà sống?”.
Không cần phải ở thành thị, nhưng giải phóng xong MN bất cứ ở đâu cách mạng cũng làm giàu dễ như chơi. Chẳng hạn trên miền núi, người địa phương trồng cà phê, bao nhiêu công của vất vả chăm bón tưới tiêu vốn liếng phân, dầu, đủ thứ đến khi hái đóng bao chở về bị dân cách mạng mới di cư vào ở bên kia đường chặn lại dí súng tịch thu; hay lúa chưa kịp gặt cũng bị họ bao vây gặt lấy giữa ban ngày, nhưng khổ chủ không ai dám lên tiếng, vì biết phận mình là “kẻ có tội với nhân dân chạy theo Mỹ ngụy vào Nam” 1954. Rồi đất đồn điền cao su của người ta, họ tự động cắm ranh, đốn cây, chia lô, đem bán.
Nàng Thúy Kiều thuở trước phải lưu lạc 15 năm. “Mười lăm năm ấy biết bao là tình”. Nay Cách mạng giải phóng Miền Nam đã 36 năm. Ba mươi sáu năm giải phóng biết bao là giàu. Làm sao mà kể cho xiết. Xin chấm dứt bằng vụ tiền “vô như nước” biết được mới đây nhất:
“Vào lúc 3 giờ chiều ngày 2 tháng 12 năm 2011, cả trăm công an đã xông vào nhà tôi và chốt chặt các lối ra vào nhà, hành hung, đánh đập mẹ tôi - Mai Thị Yến, con gái tôi là Huỳnh Thục Vy, con trai tôi - Huỳnh Trọng Hiếu và hai cô em gái tôi là Huỳnh Thị Hường và Huỳnh Thị Thu Hồng. Họ đọc 3 quyết định xử lý vi phạm hành chính về lĩnh vực công nghệ thông tin, trong đó: phạt tôi 100 triệu đồng, con gái tôi - Huỳnh Thục Vy 85 triệu đồng, con trai tôi - Huỳnh Trọng Hiếu 85 triệu đồng. Tổng cộng 270 triệu đồng. Sau đó, họ tịch thu 1 máy ảnh Canon và 6 điện thoại di động của người nhà tôi và bắt luôn cháu trai tôi là Huỳnh Ngọc Lễ (lúc đó đang mặc áo No-U) lên xe chở về đồn công an vì “chống người thi hành công vụ” (do cháu xông vào bảo vệ Huỳnh Thục Vy đang bị đánh) Sau khi họ rút hết khỏi nhà tôi, hai em gái tôi đã kiểm tra lại tủ đựng tiền và phát hiện bị mất 3000 đô la, trong đó có cả đô la Mỹ, Úc, Canada” (trích “Bản Kháng Thư của Huỳnh Ngọc Tuấn”).
Nhờ giải phóng mà từ “cắn hạt muối làm ba”, nay người ta tiến lên cắn được đủ thứ. Nhà, Đất, Ruộng, Đồng, Rừng, Quặng, Biển, Đảo; cắn luôn đồng bào yêu nước, đạo lý tổ tiên; cắn luôn thần thánh. Cực kỳ là giàu vật chất, lại còn cực kỳ giàu thú tính.
. Bookmark the permalink.
Trong túi tiền có quá nhiều đô
Em vui sướng, em kêu Bác tới
Em vui sướng và em vui múa
Bác gật đầu, Bác kêu chia hai
Bác gật đầu, Bác kêu "Chai hia"
HEO GÌ? ĂN CÁM TRỘN ĐÔ, ĐỐ NGƯỜI?
* *( Nguyễn tấn Dũng tham nhũng ) * * ( NGUYỄN BÁ THANH THAM NHŨNG ) * * ****( PHỎNG VẤN NGUYỄN BÁ THANH ) ** ***( NÔNG ĐỨC MẠNH NHẬN 300 TRIỆU USD CỦA TRUNG QUỐC ) ***( NHÀ THỜ HỌ 40 TỶ CỦA NGUYỄN TẤN DŨNG )***( LÊ THANH HẢI CƯỚP ĐẤT THỦ THIÊM SÀI GÒN ) *** ( VỤ ÁN TỔNG CỤC 2 VÀ T4 ) v v & v v là biết bọn cs xài sang và nói láo đến mức nào ...Miệng thì chúng hô vô sản ,vô thần ...vì dân vì nước giả hiệu...
Tôi muốn đọc chứ có muốn thấy mặt chúng đâụ
may mặt chúng để xuống dưới đít chứ để trên thì tui không đọc bài này, dù rất thích... Chổi viết
ngày ấy cán ngố vào đuổi dân lên nuí thả giữa rừng.
họ dọn về bắc từng miếng tôn rách ,miếng gạch bể.
rất tội nghiệp
dân chúng dở sống dở chết
Nhật Trường viết [giải phóng như thế này phải không
anh]
Sau nam 1975 den nay toan the dan Viet Nam bi lua, nhung toi nghiep nhat la nhung nguoi bo doi viet cong, bao nhieu nam , nam gai nem mat de giai phong Mien Nam, biet bao nhieu hy sinh,co nhieu nguoi ra di mai mai khong ve,con cai bay gio van lam than,cha me gia co chut ruong vuon thi chung cuop chia nhau ban lam giau,tinh dong chi ngay xua cung khong khong bang tinh dong do la xanh.Cha me , anh chi em, con cai cua ho da so tro thanh dan oan,bao nhieu nam dem don di kien, nhung nao co duoc gi.
Và khi ấy
Thì chính “các anh”
Những người nhân danh Hà Nội
Các anh đang ngồi giữa Sài Gòn bắt đầu chửi bới
Chửi đã đời
Chửi hả hê
Chửi vào tên những làng quê ghi trong lí lịch của chính mình
Các anh những người nhân danh Hà Nội sợ đến tái xanh
Khi có ai nói bây giờ về lại Bắc!!!
Tội nghiệp những bà mẹ già miền Bắc
Những bà mẹ mấy mươi năm còng lưng trên đê chống lụt
Những bà mẹ làm ra hạt lúa
Những năm thất mùa phải chống gậy ăn xin
Những bà mẹ tự nhận phần mình tối tăm
Để những đứa con lớn lên có cái nhìn và trái tim trong sạch
Bây giờ
Những đứa con đang tự nhận mình “trong sạch”
Đang nói về quê mẹ của mình như kẻ ngoại nhân
Các anh
Đang ngồi giữa Sài Gòn nhịp chân
Đã bờm xờm râu tóc, cũng quần jean xắn gấu
Cũng phanh ngực áo, cũng xỏ dép sa bô
Các anh cũng chạy bấn người đi lùng kiếm tủ lạnh ti vi, casette, radio…
Bia ôm và gái
Các anh ngông nghênh tuyên ngôn ”khôn và dại”
Các anh bắt đầu triết lý “sống ở đời”
Các anh cũng chạy đứt hơi
Rượt bắt và trùm kín đầu những rác rưởi Sài Gòn thời quá khứ
Sài Gòn 1982 lẽ nào…
Lại bắt đầu ghẻ lở?
5.
Tội nghiệp em
Tội nghiệp anh
Tội nghiệp chúng ta những người thành phố
Những ai ngổn ngang quá khứ của mình
Những ai đang cố tẩy rửa “lí lịch đen”
Để tìm chỗ định cư tâm hồn bằng mồ hôi chân thật
6.
Xin ngả nón chào các ngài
“Quan toà trong sạch”
Xin các ngài cứ bình thản ăn chơi
Bình thản đổi thay lốt cũ
Hãy để yên cho hàng me Sài Gòn
Hồn nhiên xanh muôn thưở
Để yên cho xương rồng, gai góc
Chân thật nở hoa.
Này đây!
Xin đổi chỗ không kì kèo cho các ngài cái quá khứ ngày xưa
Nơi một góc (chỉ một góc thôi)
Sài Gòn bầy hầy, ghẻ lở
Bây giờ…
Tin chắc rằng trong các ngài đã vô số kẻ tin vào ”thượng đế”
Khi sống hả hê giữa một thiên đường
Ai bây giờ
Sẽ
Tạ lỗi
Với Trường Sơn?
( Nguồn Google )
Đỗ Trung Quân (1982)
1.
Một ngàn chín trăm bảy mươi lăm
Các anh từ Bắc vào Nam
Cuộc trường chinh 30 năm dằng dặc
Các anh đến
Và nhìn Sài Gòn như thủ đô của rác
Của xì ke, gái điếm, cao bồi
Của tình dục,ăn chơi
“Hiện sinh – buồn nôn – phi lý!!!”
Các anh bảo con trai Sài Gòn không lưu manh cũng lính ngụy
Con gái Sài Gòn không tiểu thư khuê các, cũng đĩ điếm giang hồ
Các anh bảo Sai Gòn là trang sách “hư vô”
Văn hóa lai căng không cội nguồn dân tộc
Ngòi bút các anh thay súng
Bắn điên cuồng vào tủ lạnh, ti vi
Vào những đồ tiêu dùng mang nhãn Hoa Kỳ
Các anh hằn học với mọi tiện nghi tư bản
Các anh bảo tuổi trẻ Sài Gòn là “thú hoang” nổi loạn
Là thiêu thân ủy mị, yếu hèn
Các anh hùa nhau lập tòa án bằng văn chương
Mang tuổi trẻ Sài Gòn ra trước vành móng ngựa!!!
2.
Tội nghiệp Sài Gòn quá thể
Tội nghiệp chiếc cầu Công Lý
Có anh thợ điện ra đi không về
Tội nghiệp những “bà mẹ Bàn Cờ” của những ngày chống Mỹ
Lửa khói vỉa hè nám cả những hàng me
Tội nghiệp những người Sài Gòn đi xa
Đi từ tuổi hai mươi
Nhận hoang đảo tù đày để nói về lòng ái quốc
Có ai hỏi những hàng dương xanh
Xem đã bao nhiêu người Sài Gòn hóa thân vào sóng nước
Tội nghiệp những đêm Sài Gòn đốt đuốc
Những “người cha bến tàu” xuống đường với bao tử trống không
Tội nghiệp những ông cha rời khỏi nhà dòng
Áo chùng đen đẫm máu
Tội nghiệp những chiến trường văn chương, thi ca, sách báo
Những vị giáo sư trên bục giảng đường
Ưu tư nhìn học trò mình nhiễm độc
Sài Gòn của tôi – của chúng ta.
Có tiếng cười
Và tiếng khóc.
3.
Bảy năm qua đi với nhiều buồn vui đau xót
Một góc phù hoa ngày cũ qua rồi
Những con điếm xưa có kẻ đã trở lại làm người
giã từ ghế đá công viên để sống đời lương thiện
Những gã du đãng giang hồ
cũng khoác áo thanh niên xung phong lên rừng xuống biển
Tìm lại hồn nhiên cho cuộc sống của mình
Cuộc đổi thay nào cũng nhiều mất mát, hi sinh…
( Xin lổi Post lộn ngược )
Giai cấp lãnh đạo là Cộng sản (gộp hết tài sản) thì phải giàu thôi
Chủ nghĩa Mac-Lê bao giờ cũng đúng.
3D
Tôi hoàn toàn đồng ý với Người Sài Gòn.
Bây giờ mà dân ta đồng lòng đứng lên đánh thì bọn heo nọc heo nái CS lo chạy để cứu mạng bọn nó và gia đình
Bọn VGCS sao không biết ngượng là gì nhỉ?
Và tại sao sự thật hiển nhiên của bọn cướp ngày là quan của VC vẫn có thể làm cho nhiều tầng lớp dân chúng còn có thể nghe theo được nhỉ? Có phảivì quá dốt hay vì đã được hưởng lợi lọc trong việc cướp của miền nam mà họ víu lấy từ giải phóng miền nam cho đõ ngượng cái thân đã bại danh đã liệt.
Làm sao cho nhiều người đọc được những bài với nội dung như thế này, may ra mới "cải tạo được tư tưởng" của những người dân bị nhồi sọ quá lâu đến nỗi sự thật đã hiển nhiên trước mắt mà vãn "tình lờ" không hiểu!!!
Con ơi nhớ lấy câu này
Cướp đêm là giặc, cướp ngày là quan
Quan xây nhà (thờ) họ huy hoàng
Từ bao xương máu, nấm mồ nhân dân
- ĐPV DBB : Thưa đồng chí,hiện nay trong động Ba Đình có đến 13 nam,nhưng chỉ có 1 nữ.Theo tôi nhận thấy,điều này sẽ dẫn đến chia chác không đều,chơi đòn bẫn lẫn nhau...,Để ổn định động,vậy thì tại sao đồng chí không chọn hẳn cho mình một, và chỉ một mà thôi?
- Em PHÓNG : Câu hỏi của đồng chí sai rồi,tại sao chỉ chọn một và chỉ một mà thôi?Như đồng chí cũng biết,đảng ta đã đưa đất nước ta lên đến THIÊN ĐƯỜNG CỘNG SẢN,LÀM TÙY SỨC HƯỞNG THEO NHU CẦU,CHIM NÀO CŨNG LÀ CHIM,nên tôi chọn tất.
- ĐPV DBB : Thật là bất ngờ cũng không kém thú vị khi nghe câu trả lời của đồng chí.Trước khi kết thúc cuộc phỏng vấn,tôi xin cám ơn và chúc đồng chí cùng đồng rận của đồng chí mau chóng về CỎI ÂM.
- Em PHÓNG : Nhớ hỏi những câu hỏi nhạy cãm này nữa nghe.Xin tạm biệt đồng chí.Đã đến giờ cho chim nó ăn rồi.
[ T/g:Ông Quan Quản Trị DLB. Cứ xem như là thư giản cuối tuần.Xin đừng xóa ]
Sao không vung lưỡi kiếm Nhân-dân
Hay chỉ là những trò trí trá
Giữ chủ quyền cho lũ hung nô
Sắm máy bay, tàu bò bạc tỉ
Đạn bắn vung giết giặc vô hình
Mỗi viên đạn, một đồng ngoại tệ
Sao chẳng yêu chẳng quý lòng dân
Nỡ đẩy dân,làm bia (cho)tàu "lạ "
Huynh đệ tương tàn, dâng biển đảo (thủ tướng,phó ban đàm phán biên giới..)
Phu Phụ chia ly,cống Hán triều (bắt giam những người biểu tình)
Hãy để tấm hình ba cha con thủ tướng: Nguyễn Tấn Dũng, Nguyễn Thanh Nghị, Nguyễn Thanh Phương
Với hình ba cha con nhà văn: Huỳnh Ngọc Tuấn, Huỳnh Thục Vy, Huỳnh Thanh Hiếu
Thì sẽ thấy:
Ba cha con Nguyễn Tấn Dũng mặt mũi bóng nhẫy nhưng tanh mùi tiền
Ba cha con nhà văn Huỳnh Ngọc Tuấn với những khuôn mặt khôi ngô, rắn rỏi, tự tin có phần khắc khổ nhưng tỏa mùi hương của hoa sen đất Việt
Mấy thằng Việt cộng mặt mâm chia xài
Ở đời,nhân quả vần xoay
Ngày mai lấy mạng tụi bây đền bù
Ngày nay bắt dân bỏ tù
Ngày mai lủ phải vô tù là bây
Ở đời trả trả ,vay vay
Sống ngay ,sống thật khoan thai kiếp ngưới
Đã nói là thư giản cuối tuần nên Ông Quan Quản Trị sẽ bỏ qua hết,nhưng để cho chắc ăn khỏi bị xóa,bác không nên*phạm húy*nhắc nhỡ đến mấy tên mà DLB kỵ,và cũng không nên nói tiếng Đan Mạch hay tiếng Đổ Mười khi phỏng vấn.Cứ thử đi,đừng run.Hay là bác yếu mà thích ra gió ?
[ Nên nhớ,đừng để ông Quan Quản Trị giận bác mà văng mảnh đến tui.]
"Tinh hoa" đất nước là đây
"Danh nhân" Đất Việt rỡ ràng núi sông
Ba Saú (36) năm chổng mông lộn ngược
Đứng hàng đầu từ dưới đếm lên
Kinh tế xây trên nền vô học
Chính trị từ tham nhũng mà ra
Hiến pháp kia vá chằng vá đụp
Giáo dục thời lông lỗ khai thiên
Văn hoá lai, mượn tổ Hán triều
Gọi là lộn tổ lộn tông
Rước Kê về hại Kim Quy Lạc Hồng (Kê: con gà, biểu tượng của bọn Bắc triều)
Bao giờ dân nổi can qua
Những " danh nhân" ấy, ngắm gà khoả thân
==========================================
VIỆT NAM CHẮC CHẮN ĐI ĐẦU TRONG PHONG TRÀO NÀY, CÓ ĐIỀU THÔNG DỊCH LẠI NHƯ SAU
1. ĐI ĐẦU TRONG DANH SÁCH CÁC NƯỚC THAM NHŨNG.
2. BIỆN PHÁP HIỆN NAY: ĐI BẰNG ĐẦU ( LÀM NGƯỢC LẠI NHỮNG GÌ ĐÃ HỨA)